Mục lục
Bạn trai kỳ lạ của tôi bản mới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 185-2: Người bị thương mất tích 2




Buồn ngủ quá, trải qua lần nằm viện đó, tôi thật nhanh mất sức. Hơn nữa hôm nay, cả ngày đều ở bên ngoài, nên tôi cảm thấy đau nhức cả người. Tôi lấy quần áo ra khỏi tủ, tắm nước nóng, đi ngủ.



Tôi thật ra không nghĩ bởi vì hai ngày này nghỉ ngơi không đủ, làm thân thể không có biện pháp khôi phục. Đứa nhỏ này không có, chúng ta phải bảo dưỡng cơ thể thật tốt, chờ một đứa bé mới thôi!



Trong lòng tôi nghĩ vậy, nhưng vẫn cảm thấy có chút không ổn.



Có đôi khi, thầy bói kia tính thật đúng. Tôi ngủ cả đêm thật say, dường như trong suốt thời gian qua, đêm này chính là đêm mà tôi ngủ ngon nhất. Sáng hôm sau, tôi đứng trong bếp nấu đồ ăn, nhìn ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu vào, nơi này hết thảy đều làm tôi cảm thấy thoải mái.



Tôi nhớ rõ Tông Thịnh từng nói qua, này phòng ở, hắn bố cục, nơi này âm khí tương đối nặng, càng thích hợp cho hắn là quỷ thai cư trú. Nhưng tại sao tôi ở nơi này cũng cảm thấy thoải mái vậy? Phỏng chừng là thể chất tôi đã bị hắn thay đổi rồi.



Vừa ăn mì vừa xem điện thoại. Tôi xem tin tưc thấy tin về toà nhà Linh Linh đang trở thành tin tức sốt dẻo.



Báo đưa tin tối qua xảy ra đánh nhah ở toà nhà Linh Linh. Có người báo cảnh sát tối qua nghe tiếng xô xát gào thét ở toà nhà Linh Linh, nhìn thấy có một cánh tay bị ném từ trên lầu xuống. Nhưng khi cảnh sát tới thì cả toà nhà toàn vết máu, hiện trường vô cùng hỗn độn, trên tường đầy vết máu, trước cao ốc cũng toàn vết máu nhưng không tìm thấy cánh tay kia.



Không tìm thấy người bị thương, càng không tìm thấy thi thể nào.



Hiện tại cảnh sát đã thu thập mẫu máu, chất cấn người đại diện theo pháp luật của Tập đoàn Tông An, nhưng người của Tông An nói là công trường bọn họ là phá huỷ cao ốc, không có máy móc đắt tiền nên tối đóng cửa thôi, không có ai ở đó. Nên dù ở trong có đánh nhau hay giết người cũng không có quan hệ gì với tập đoàn Tông An.



Người ra mặt lần này của Tông An chính là Tông Đại Hoành: “giống như là trong nhà các bạn, cả nhà đi làm vắng, tự dưng có hai người xấu cạy cửa vào ăn trộm rồi tự phát sinh mâu thuẫn rồi đánh nhau, đâm chém làm thành một đống máu to. Bảo vệ phát hiện đi báo án, cảnh sát tới bảo nhà các bạn làm sau, các bạn có phục không? Cho tôi hỏi chút, chúng ta làm sai cái gì? Cửa lớn còn bị họ phá hỏng, khiến cả công trường đầy máu, tổn thất này chung tôi biếti tìm ai đòi bây giờ?!”.
Truyện Dị Giới



Tin chỉ đến vậy, không có gì hơn, tôi vội ăn hết, rửa chén rồi ra ngoài



Người phụ trách toà nhà Linh Linh vốn là Tông Thịnh, nhất nhất đều tự mình xử lý, tại sao lần này lại là Tông Đại Hoành ra mặt?



Gia gia đâu? Tông Thịnh đâu? Rất có khả năng, người xảy ra chuyện chính là Tông Thịnh!



Trời ạ, chẳng phải tôi đã bắn tin cho hắn sao? Chẳng lẽ hắn không thấy chữ trên tờ giấy ư? Ngày thường mắt như cú vọ vậy mà giờ lại để xảy ra tình huống như vậy!?



Ra khỏi cửa tôi chỉ nghĩ tới việc chạy tới toà nhà Tông An.



Tông Thịnh trong khoảng thời gian này đều là ở trong công ty, nói không chừng có thể hỏi chút tình huống đó.



Gọi điện thì thôi quên đi, tôi từng gọi cho hắn nhưng không nghe, giờ gọi hắn càng sẽ không nghe.



Lúc đến nơi tôi thấy còn vài phóng viên đang đứng đợi bên cạnh, bảo vệ đang cản họ lại không cho lên lầu.



Bảo vệ cũng thấy tôi, nhưng không cản mà cứ nhìn tôi vào thang máy lên lầu.



Ở trên lầu, trong văn phòng không khí thực áp lực, rất nhiều văn viên ngay cả nói chuyện cũng không dám nói. Tôi đứng ở pantry nghe hai nữ nhân viên thì thào với nhau.



“Ngươi nói, nơi đó có án mạng đó, không phải là tiểu lão bản làm đi.”



“Ta nghe Tông Đại Hoành nói, tiểu lão bản khi còn nhỏ thực bạo lực, từ khi rất nhỏ liền đánh nhau đả thương người, lúc này mới đem hắn đưa ra đi. Này, hạng mục đó vẫn luôn là hắn phụ trách, nói không chừng...”



“Không biết có chết người không, toà nhà đó dã vậy, cho dù trùng kiến lên, cũng không biết còn có ai dám mua để ở không.”



“Địa ốc bên này, năm trước đều không kiếm ra tiền, nghe nói vẫn là do khu mỏ nhà bọn họ ở quê bù tiền. Năm nay xảy ra việc này, làm không tốt, chúng ta cuối năm bao lì xì cũng không có.”



“Công ty đừng đóng cửa là được. Ta nghe nói bên toà nhà Linh Linh đầu tư rất lớn.”



“Tông Thịnh tiểu lão bản thật đúng là phá của, mới trở về hai tháng, đã khiến phải bồi thường nhiều tiền tới vậy.”



“Có một đứa cháu mà, phải chiều thôi.”



Tôi đi thẳng tới phòng của ông, không có ai. Tôi hỏi đại một thư ký, đối phương trả lời không biết ông đâu, đã cả ngày không thấy được.



Câu trả lời càng làm cho tôi tin tưởng, người xảy ra chuyện, chính là Tông Thịnh.



Tôi không có dừng lại, vừa gọi cho Ngưu Lực Phàm, hỏi hắn có biết Tông Thịnh ở đâu không. Ngưu Lực Phàm nói hắn Meo_mup đăng tại Ga"cs a"ch chấm com và Facebook Meo_muo cũng không biết, hiện tại, Thẩm Kế Ân cũng mất tích. Tin tức này là Thẩm Hàm nói với hắn.



Tôi quyết định sẽ về quê một chuyến. Nếu là ông cùng Tông Thịnh ở bên nhau, hẳn là sẽ mang theo Tông Thịnh về quê. Tôi chạy vào thang máy, gọi cho ông, vừa gọi vừa khấn: “Ông trời phù hộ a, ông ngàn vạn đừng bị thương hoặc là đem Tông Thịnh đang bạo phát giao cho Lão Bắc.”



Lão Bắc cho dù đối với Tông Thịnh đã từng có chiếu cố, vì hắn giết đứa nhỏ mười ba tuổi kia. Nhưng hiện tại xem ra, Lão Bắc đã buông mối thân tình đối với Tông Thịnh, lão cũng bắt đầu thiết kế muốn diệt trừ Tông Thịnh, ngăn Tông Thịnh phá hỏng tài lộ của bọn chúng.



Ông bà cũng không biết Lão Bắc là cái dạng gì người, bọn họ nếu là gặp được chuyện như vậy, không biết chừng thật sẽ báo tin cho Lão Bắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK