Mục lục
Bạn trai kỳ lạ của tôi bản mới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 310-2: Hài Tử - 2




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




bao-thai-va-linh-hon-co-su-ket-noi-long-leo-0817.jpg




“Con không sao, ông sao rồi ạ?”



Bà im lặng một đỗi rồi nói: “Mới phẫu thuật xong, bị gãy xương, chỗ xương gãy đâm vào phổi. Mọi người còn phải túc trực ở đây, ông vẫn chưa tỉnh. Con sao rồi, nếu có thể đi lại thì mau đến cầu thang ở khoa ngoại 2 đi, hình như Tông Thịnh và cô con lại cãi nhau rồi.”



“Để con qua xem sao.” tôi đáp.



Tông Thịnh đã tới bệnh viện sao? Tôi cảm thấy thật rối ren. Không biết phải đối mặt với anh như thế nào, nhưng lại muốn nhanh chóng ở cạnh bên anh. Nhìn mẹ đang ngủ, tôi xuống giường thật cẩn thận.



Tay tôi đỡ bụng, chậm rãi đi ra ngoài. Lúc nằm trên giường tôi không cảm thấy đau, nhưng vừa bước xuống đã cảm thấy bụng vẫn ẩn ẩn đau. Tôi còn đang do dự có nên quay về giường không thì nghe có tiếng cãi nhau từ phía cầu thang bộ. #Meo_mup



Sản khoa và khoa ngoại 2 nằm ở hai tầng liền nhau, nên tôi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng cãi vã của bà cô. Tôi đành cẩn thận đỡ bụng đi về phía cầu thang. Mới tới cửa đã nghe giọng bà cô sắc nhọn:



“Mày nói đi, mày về làm cái gì hả? Về tới là cả nhà gà chó không yên. Về cái là đòi đầu tư lớn, nhưng mà công trình thì sao? Liên tục xảy ra chuyện, hiện tại đều không thể không ngưng thi công.



Mày nghĩ đi, ông bà có bao tiền để vung ra cho mày hả? Mày về ngoài đòi tiền thì còn làm được cái gì? Bao nhiêu năm không bước về nhà thăm hỏi lấy một bước, giờ về thì làm ra bao chuyện tày đình, mày có để yên cho mọi người sống không?”



Lúc bà cô nói xong thì tôi đã tới chỗ ngoặt của cầu thang, tôi thấy bóng của Tông Thịnh, hai bàn tay anh nhét trong túi, quần áo vẫn còn đầy vết bùn đất đặc trưng của khu mỏ. Xem ra, anh đã chạy thẳng từ khu mỏ tới đây, hơn nữa anh đã có thể tới đây thì chắc chuyện ở khu mỏ đã giải quyết xong.



Tông Thịnh còn không chưa lên tiếng tôi đã nói: “Cô, đây là nhà của Tông Thịnh, cô nói vậy là sao, là bảo anh ấy có nhà không được về sao? Còn nữa, anh ấy không chỉ đòi tiền trong nhà, mà anh còn làm được bao nhiêu chuyện.



Đêm đó, ông bị tai nạn, cô và bà vội vã đưa ông vào viện,#Meo_mup Tông Thịnh biết rõ khu mỏ xảy ra chuyện nhưng vẫn một mình quay về đối mặt với người nhà của nạn nhân.



Anh còn bị người nhà của bọn họ đánh, không phải mọi người không thấy vết thương thì có thể coi như không có gì xảy ra.



Nếu thời gian quay trở lại, liệu cô có dám một mình đi tới khu mỏ đối mặt với bọn họ không, để cho tông Thịnh đưa ông vào viện?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK