Mục lục
Vạn Tướng Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Hạ quốc, Thiên Thục quận.

Nam Phong thành, tháng sáu nắng gắt như lửa, thiêu đốt mặt đất.

Trong Nam Phong trung đẳng học phủ.

Tại sân huấn luyện rộng rãi và sáng sủa.

Rất nhiều khuôn mặt thiếu nam thiếu nữ non nớt, bừng bừng thanh xuân, mặc y phục luyện công, ngồi xếp bằng xung quanh, ánh mắt nhìn vào giữa sân, nơi đó có hai bóng người đang giao phong tỷ thí với nhau rất nhanh, mộc kiếm trong tay kịch liệt va chạm vào nhau, có âm thanh giòn giã vang lên, vang vọng khắp trong sân huấn luyện.

Hai người trong sân, đều khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, thiếu niên bên phải thân thể thon dài, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt dưới mi sáng ngời có thần, khí chất, tướng mạo đều là thượng giai, không đề cập tới những điều khác, chỉ với vẻ ngoài tốt như vậy liền đã làm cho một số thiếu nữ quanh sân đôi mắt sáng ngời dõi vào trong sân, ánh mắt ẩn chứa tình cảm cùng với một chút ngại ngùng.

"Lý Lạc, nỗ lực lên!"

Còn có thiếu nữ gan lớn cất lớn tiếng cổ vũ.

Mà tại phía trước thiếu niên tên là Lý Lạc kia là một thiếu niên thân thể khôi ngô, khuôn mặt người sau có vẻ thô kệch hơn không ít, lại thêm làn da ngăm đen, khi so sánh với Lý Lạc thì quả nhiên giống như là một người so với một con gấu đen vậy.

Cho nên khi gã nghe thấy những âm thanh thiếu nữ cổ vũ trợ uy cho Lý Lạc thì lập tức có chút đố kị, nhếch nhếch miệng, rồi ngay lập tức quát lớn: "Lý Lạc, ta sẽ không nhường nhịn nữa!"

Gã bước ra một bước, mặt sân chấn động một cái, mộc kiếm trong tay cắt ngang qua không khí, mơ hồ kéo theo tiếng xé gió, chém tới Lý Lạc ở phía trước.

Kiếm ảnh chém xuống, ánh mắt Lý Lạc chợt lóe lên, đầu ngón chân điểm mặt sân, thân ảnh lướt nhanh đi, bộ pháp linh động như chim bay, trực tiếp tránh thoát khỏi một kiếm trầm trọng sắc bén kia.

"Là Phong Tước bộ!" Trên sân có người lên tiếng, trong giọng nói ẩn chứa sự ngưỡng mộ, Phong Tước bộ này là một cái đê giai Tướng thuật, tại đây có không ít người biết được nhưng lại ít có người có thể thành thạo được giống như Lý Lạc.

Thân ảnh Lý Lạc nghiêng tới trước rồi giống như chim bay tiến tới trước người thiếu niên khôi ngô kia, mộc kiếm trong tay dùng tư thế rút kiếm đột nhiên rút ra, trong một chớp mắt đó, hình như có một luồng sáng lạnh lóe qua, lấy tốc độ cực nhanh đâm tới lồng ngực thiếu niên khôi ngô ở phía trước.

"Tiểu Linh Quang kiếm!" Lại có người kinh hô, một kiếm này của Lý Lạc kiếm giống như Linh dương treo sừng, không chút vết tích, linh quang chợt lóe lên, vừa nhanh vừa hung, điều này làm cho bọn họ không thể không than thở, người có ngộ tính đệ nhất của Nam Phong học phủ này, quả thật là danh bất hư truyền.

Kiếm ảnh bắn nhanh đến, sắc mặt thiếu niên khôi ngô kia cũng biến đổi theo rồi, nhưng mà thực lực của gã cũng không phải tầm thường, trong lúc nguy cấp vội cưỡng ép ổn định thân thể, bàn chân đạp một cái, thân hình lui nhanh mấy bước.

Cùng lúc đó, mặt ngoài thân thể gã mơ hồ hiện lện một tầng ngân quang mờ ảo, bàn tay cầm mộc kiếm càng giống như là biến thành một cái quang ảnh hùng chưởng sáng bạc mơ hồ.

Đồng thời như có tiếng gấu gầm trầm thấp mơ hồ như có như không phát ra từ trong cơ thể thiếu niên khôi ngô.

Đông đảo học viên trên sân trông thấy cảnh tưởng này thì lập tức cất tiếng kinh hô: "Đó là ngũ phẩm Ngân Hùng tướng của Triệu Khoát, xem ra hắn là làm thật rồi!"

Tại trong đông đảo tiếng kinh hô, Triệu Khoát bước ra một bước, mặt sân nứt ra một cái khe hở, trọng kiếm trong tay cuốn theo một luồng phong ba, hung hãn thô bạo, mạnh mẽ chém tới Lý Lạc ở phía trước.

Trên mộc kiếm có ngân quang toát ra, cắt vào không khí, tiếng gió thổi chói tai rít lên.

"Bạo lực trảm!"

Thiếu niên khôi ngô quát lớn lên, xích quang chém xuống, trực tiếp va chạm vào kiếm ảnh bắn nhanh đến kia.

Phanh!

Trong khoảnh khắc, song kiếm cứng rắn đập mạnh vào nhau.

Trong tiếng va chạm kịch liệt, cây một kiếm trong tay Lý Lạc gần như là rất dễ dàng liền tan vỡ, một luồng lực lượng thô bạo giống như bạo hùng(con gấu hung bạo) vọt tới, toàn bộ thanh mộc kiếm bị mạnh mẽ chấn động vỡ vụn ra.

Lực lượng mạnh mẽ truyền đến, làm cho Lý Lạc bị chấn động liên tục lùi lại hơn mười bước.

Lý Lạc ổn định bước cước, cúi đầu nhìn mộc kiếm vỡ nát trong tay, bất đắc dĩ cười cười, nói: "Được rồi, Triệu Khoát, ngươi thắng rồi."

"Ai."

Lời vừa nói ra, một ít thiếu nữ trên sân lập tức cất lên âm thanh tiếc nuối, mà trái lại, rất nhiều thiếu niên lại lộ ra nét cười trộm, dù sao thân là thiếu niên huyết khí phương cương, đối với việc Lý Lạc được các nữ hài tử âm thầm mến mộ và hoan nghênh như thế thì bọn họ đương nhiên cảm thấy ước ao, đố kị.

"Thực sự là quá đáng tiếc, rõ ràng là thế tiến công của Lý Lạc sắc bén hơn, tại trong việc ứng dụng Tướng thuật thì hắn cũng mạnh hơn Triệu Khoát không ít, nếu như không phải hắn không có Tướng tính, trận này tất nhiên là hắn thắng." Có người cất lời bình luận.

"Đúng vậy, Triệu Khoát có được Ngũ phẩm Ngân Hùng tướng, lực lượng kinh người, hơn nữa Tướng lực của hắn chỉ sợ cũng là đã đạt đến trình độ ngũ ấn, thật không hỗ là người mạnh nhất bây giờ của Nhị viện chúng ta."

"Ngộ tính và thiên phú của Lý Lạc tại trong phương diện tu hành Tướng thuật đích xác lợi hại, nhưng mà hắn bẩm sinh Không tướng, điều này quả thực chính là khuyết điểm lớn, không có đủ Tướng lực mạnh mẽ hỗ trợ, tu luyện Tướng thuật có lô hỏa thuần thanh đến mức nào thì cũng không có tác dụng bao nhiêu a."

"Ha ha, ngươi không cần đồng cảm với người khác, Lý Lạc người ta là ai a, là thiếu phủ chủ của "Lạc Lam phủ", một trong bốn đại phủ tại Đại Hạ quốc a. Phụ mẫu của hắn càng là Phong hầu giả trẻ tuổi nhất của Đại Hạ quốc chúng ta, chỉ trong mười năm ngắn ngủi, sáng lập Lạc Lam phủ ra liền tiến thân vào một trong bốn đại phủ tại Đại Hạ quốc. Đừng nói là tại Đại Hạ quốc, coi như là tại bên ngoài Đại Hạ quốc thì danh tiếng của bọn họ cũng không nhỏ."

"Ai, đã đến lúc nào rồi còn nói những ngày tháng cũ đó chứ! Từ ba năm trước đây, khi phụ mẫu Lý Lạc mất tích tại "Vương hầu chiến trường", Lạc Lam phủ đã rất không giống trước nữa rồi. Hơn nữa từ những tin tức mà ta nghe được, bên trong Lạc Lam phủ bây giờ cực kỳ chia rẽ, không chừng trong tương lai sẽ bị chia cắt, vị trí Thiếu phủ chủ của hắn e rằng cũng làm không được nữa."

"A? Còn có cả việc này? Bây giờ, người dẫn dắt Lạc Lam phủ hẳn phải là... Khương Thanh Nga học tỷ đi?"

Tên này vừa được nói ra, ánh mắt toàn bộ thiếu niên tại đây đều trở nên nồng nhiệt hơn rất nhiều, bởi vì tại trong Nam Phong trung đẳng học phủ của bọn họ, cái tên đó chính là một cái truyền thuyết.

Tuy nhiên, khi bọn họ nghĩ đến quan hệ giữa vị học tỷ truyền kỳ kia và Lý Lạc thì ánh mắt nhìn về phía người sau liền trở nên không khỏi có chút quái lạ.

Mà trong lúc đông đảo thiếu niên thiếu nữ trên sân đang khe khẽ thì thầm nói chuyện thì ở trong sân, Triệu Khoát cũng đi về phía Lý Lạc, gã vỗ vỗ vai người sau, nhếch miệng cười nói: "Không có việc gì đi? Cũng đừng trách ta thắng không oai hùng."

Lý Lạc cười cười, tính tình Triệu Khoát thẳng thắn, quan hệ trong thường nagỳ với hắn không tệ, hơn nữa trong việc này gã cũng không có vi phạm vào điểm nào.

Dù sao bản thân bẩm sinh Không tướng vốn là thiếu sót lớn nhất lớn nhất của hắn, không thể đem đổ lên thân Triệu Khoát.

Tại bên ngoài cạnh sân, có một gã trung niên nam tử dõi ánh mắt lên trên thân hai người trong sân rồi dời đi, ông ta tên là Từ Sơn Nhạc, chính là lão sư của Nhị viện này.

Trong ánh mắt của ông ta cũng tràn đầy sự tiếc nuối.

Ngộ tính của Lý Lạc cực kỳ xuất sắc, bất kỳ Tướng thuật nào rơi vào trong tay hắn thì hắn đều có thể tu hành nhanh hơn hẳn người bình thường, tại trên phương diện này, hắn hiển nhiên đã kế thừa được ưu điểm của hai vị phụ mẫu thiên kiêu kia, thậm chí còn thể hiện trò giỏi hơn thầy.

Nhưng khiến người tiếc hận chính là... Lý Lạc bẩm sinh không Tướng, tại trong việc tu luyện Tướng lực liền có điểm phiền phức.

Nhân tộc tu hành, dựa vào Tướng tính bản thân, đó là căn bản để tu luyện.

Dùng Tướng tính hấp thu năng lượng trong thiên địa, thứ được hình thành cuối cùng thì được xưng là Tướng lực.

Mà Tướng tính trên thân thể, có vô số chủng loại, nhưng tổng thể thì được chia làm hai loại lớn, Nguyên Tố tướng và Vạn Thú tướng.

Nguyên Tố tướng chính là rất nhiều nguyên tố trong thiên địa, như thủy hỏa phong lôi, vân vân, mà loại được gọi là Vạn Thú tướng thì chính là trong truyền thuyết kể lại, lúc khởi đầu nhân tộc, có chí tôn cường giả muốn làm cho nhân tộc lớn mạnh sức lực, vì vậy lấy Vạn thú chi linh dung nhập vào trong huyết mạch nhân tộc, lúc này mới sinh ra cái gọi là Vạn Thú tướng.

Mà bất luận là Nguyên Tố tướng hay là Vạn Thú tướng thì đều có phân chia phẩm giai/cấp bậc, dùng cách gọi từ một tới chín đơn giản, dễ hiểu để phân chia phẩm giai.

Khi trẻ nhỏ nhân tộc lớn lên tới khoảng hơn mười tuổi, trong cơ thể tự sẽ có một khiếu huyệt mở ra, khiếu huyệt này được xưng là Tướng cung.

Mà khi Tướng cung xuất hiện thì tự nhiên cũng sẽ phát triển ra Tướng tính của bản thân.

Giống như Triệu Khoát, trong Tướng cung của gã chính là thức tỉnh một đạo Ngân Hùng tướng ngũ phẩm, là một loại thuộc về Vạn Thú tướng.

Đặc điểm của loại Tướng tính này chính là có được cự lực, phối hợp thêm với Tướng lực của bản thân, lực phá hoại có thể nói là tương đương kinh người.

Nhưng vấn đề của Lý Lạc liền xuất hiện tại nơi này, bởi vì sau khi trong cơ thể hắn mở ra Tướng cung thì trong đó lại không có hiển lộ ra bất kỳ Tướng tính gì, bên trong nó rỗng tuếch, cho nên được xưng là không Tướng, một trường hợp hiếm thấy đến cực điểm.

Mà không có được Tướng tính làm nền tảng để hấp thu, tinh luyện năng lượng trong thiên địa, vậy thì Lý Lạc tự nhiên là khó thể tu luyện ra Tướng lực cường đại... Đây là nguyên nhân căn bản nhất khiến hắn bại trong tay Triệu Khoát.

Bởi vì Tướng cung của hắn không có Tướng.

Về vấn đề Lý Lạc không Tướng, bên trong học phủ đã tiến hành nhiều rất nhiều lần kiểm tra đo lường, dù sao cũng bởi vì nguyên nhân hai vị phụ mẫu của hắn quá mức kiệt xuất, lúc đầu các cao tầng học phủ đối với việc Lý Lạc nhập học cũng đặt kỳ vọng rất cao, cảm thấy trong tương lai, hắn tất nhiên có thể tiến vào học phủ cao đẳng đứng đầu nhất của Đại Hạ quốc, Thánh Huyền Tinh học phủ.

Tại trong một năm đầu tiên mới vào học, Lý Lạc trái lại không có phụ kỳ vọng, tại trên phương diện tu hành Tướng thuật, hắn biểu hiện ra thiên phú cực kỳ kinh người, trực tiếp được đề cử nhập vào Nhất viện của Nam Phong học phủ, nơi đó hội tụ toàn bộ thiếu niên thiên phú trác việt hàng đầu Thiên Thục quận.

Nhưng theo thời gian trôi qua, khi tuổi của học viên đến giai đoạn Tướng cung hiển hiện ra thì hắn liền lộ ra tình huống lúng túng nhất.

Đó chính là người khác đều có được Tướng tính của bản thân, nhưng hắn thì... tuy rằng Tướng cung đã sinh ra, nhưng mà bên trong lại trống rỗng.

Mà khuyết thiếu Tướng tính của bản thân, tuy rằng trong việc tu hành Tướng thuật, Lý Lạc luôn luôn nhanh hơn người khác một bước, nhưng toàn bộ Tướng lực lại tăng lên có phần chậm chạp, trải qua một năm, thậm chí còn thấp hơn trình độ bình quân tại Nhất viện.

Mà tu hành Tướng thuật là vì để có thể đem Tướng lực phát huy được càng mạnh hơn, nếu như Tướng lực yếu kém thì cho dù Tướng thuật cao cấp cỡ nào, uy năng của nó đều sẽ có hạn.

Sau khi trải qua lần lượt kiểm tra đo lường, cao tầng của học phủ cho ra một cái kết luận, nguyên nhân về tình trạng này hẳn bởi vì thể chất của Lý Lạc.

Loại thể chất này, trong cơ thể khuyết thiếu Tướng tính, cho nên cũng khó mà hấp thu và tinh luyện năng lượng thiên địa, sau này việc tu hành cực kì gian nan.

Kết quả này vừa được đưa ra, vị Tướng sư kia của Nhất viện trực tiếp đề nghị với cao tầng học phủ, chuyển Lý Lạc từ Nhất viện hạ xuống đến Nhị viện như bây giờ.

Việc này kỳ thực cũng bình thường, dù sao Nhất viện là niềm tự hào của Nam Phong học phủ, vị Tướng sư kia tự nhiên không muốn thấy Lý Lạc kéo chân sau, đương nhiên quan trọng nhất là, tại trong thời kỳ đó, phụ mẫu của Lý Lạc đã thất tung rất lâu rồi, mà đã mất đi hai vị trụ cột này, Lạc Lam phủ vốn nền tảng đã yếu nhất tại trong bốn đại phủ, qua mấy năm nay ở tại bên trong Đại Hạ quốc cũng là tình trạng càng ngày càng có vẻ bối rối.

Vì vậy cuối cùng Lý Lạc cũng trở về Nhị viện.

Từ Sơn Nhạc trong lòng thầm than, lúc đầu, khi Lý Lạc vừa tới Nhị viện thì kỳ thực Triệu Khoát không phải là đối thủ của hắn, nhưng hôm nay, chẳng qua chỉ nửa năm thời gian, Lý Lạc đã bắt đầu bị Triệu Khoát áp chế.

Cứ tiếp tục dựa theo tốc độ này, sợ rằng nửa năm kế tiếp, xếp hạng của Lý Lạc tại Nhị viện cũng còn sẽ từ từ trượt xuống.

Nếu như Lý Lạc cuối cùng chỉ có thành tựu như vậy thì cao đẳng học phủ Thánh Huyền Tinh mà người người Đại Hạ quốc đều hướng tới kia sẽ vô duyên với hắn.

Nhìn dáng người thon dài cùng với khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh của Lý Lạc, Từ Sơn Nhạc càng thâm thấy tiếc nuối, kỳ thực thiếu niên này đã rất nỗ lực, nhưng bởi vì phụ mẫu hắn quá mức ưu tú và kiệt xuất, cho nên cũng dẫn đến kỳ vọng mà những người khác đặt vào hắn cũng được nâng lên rất cao, bây giờ, cặp phụ mẫu ưu tú kia trái lại đã trở thành một loại áp lực cho hắn.

Dù sao người khác chỉ sẽ nói là hổ phụ sinh khuyển tử, mà sẽ không đi tìm hiểu rõ càng sâu hơn.

Lý Lạc đối diện với đông đảo ánh mắt tiếc hận, đem vụn gỗ trên người phủi rớt hết, rồi ngay sau đó ngồi xếp bằng ở một bên. Hắn đương nhiên biết rõ vào lúc này trong lòng mọi người đang nghĩ cái gì.

Không Tướng sao...

Tình trạng này quả thực chính là thể hiện cho tiền đồ ảm đạm.

Chỉ là... Lý Lạc hơi hơi bĩu môi, bàn tay không tự chủ được mà sờ sờ một chút bụng mình, kỳ thực ngoại trừ chính hắn ra, không có bất kỳ kẻ nào biết rõ, điểm đặc thù của hắn không chỉ ở thứ được gọi là Không tướng.

Người tu hành trên thế gian này, lúc bắt đầu, trong cơ thể đều chỉ sẽ khai mở, sinh ra một cái Tướng cung, mà trong tương lai, nếu là bước vào Phong Hầu cảnh thì là sẽ sinh ra cái Tướng cung thứ hai, Phong Vương cảnh thì sẽ có được cái Tướng cung thứ ba... Chỉ là, tại toàn bộ Đại Hạ quốc, Phong Hầu cảnh là có thể đếm được trên đầu ngón tay, còn về phần Vương cảnh, mặc dù là trong Đại Hạ quốc mạnh mẽ này thì cũng hiếm khi được nghe nói đến.

Đương nhiên điều này cũng không phải tuyệt đối, nghe đồn có người thiên phú dị bẩm, tại lúc Tướng lực tiến giai đẳng cấp thì trái lại có xác suất cực thấp có khả năng sẽ sinh ra đệ nhị Tướng cung khi chưa đạt đến Phong Hầu cảnh, tuy nhiên loại chuyện này đồng dạng là cực kỳ hiếm thấy.

Mà điểm đặc thù khác của Lý Lạc là ở điểm này... Tuy rằng bây giờ hắn còn chỉ đang ở thời kỳ Thập ấn cảnh sơ kỳ nhất, nhưng mà... trong cơ thể hắn, không chỉ có một cái Tướng cung... Mà là, chưa từng nghe thấy, ba cái!

Không sai, đây vốn là tầng thứ khi mà đỉnh cao cường giả bước vào Vương cảnh mới có thể đạt được, nhưng chuyện này hết lần này tới lần khác lại xuất hiện tại trong cơ thể Lý Lạc.

Nhưng chuyện càng khiến cho tâm tình con người nhấp nhô thăng trầm chính là, ba cái Tướng cung này, tất cả đều là trống không!

Cho nên, một cái Không tướng là không có tiền đồ, như vậy xin hỏi, có ba cái Không tướng, đến tột cùng tính là có tiền đồ hay là không có tiền đồ chứ?

Lý Lạc thở dài một hơi, thần sắc có chút u buồn.

Tại trong lúc nỗi lòng Lý Lạc phức tạp, Triệu Khoát cũng ngồi xuống tại bên cạnh hắn, thấp giọng hỏi: "Vấn đề không tướng của ngươi còn chưa có cách giải quyết sao?"

Lý Lạc nghe vậy chỉ là lắc lắc đầu.

Triệu Khoát thấy thế, cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, gã biết rõ mình tựa hồ đã hỏi một câu vô dụng, Tướng tính chính là trời sinh, tựa hồ còn chưa bao giờ nghe nói qua có thể hậu thiên điền vào.

Vấn đề này của Lý Lạc, hiển nhiên là cái nan đề quá lớn.

Trong lúc hai người nói chuyện, Từ Sơn Nhạc đi vào trong sân, cổ vũ Lý Lạc mấy câu, sau cùng mới nói với đông đảo học viên: "Các vị, bắt đầu từ tháng sau là đến giai đoạn đại khảo trọng yếu nhất rồi, trong tương lai, các ngươi có thể tiến vào cao đẳng học phủ hay không thì phải nhìn vào lần khảo hạch này, cho nên, mỗi người hãy nỗ lực tu luyện đi."

Đông đảo học viên nghe vậy, đều là sắc mặt nghiêm nghị, bọn họ khổ học, khổ luyện mấy năm, cũng chính là vì đợt đại khảo tháng sau rồi, nếu có thể mượn nhờ lần này tiến vào được một cái cao đẳng học phủ thì thành tựu trong tương lai cũng sẽ gia tăng rất lớn.

Từ Sơn Nhạc nói xong, liền tuyên bố tan học.

Lý Lạc và Triệu Khoát cũng sóng vai theo dòng người ra khỏi sân huấn luyện.

"Ta muốn tiếp tục đi tu luyện Tướng thuật một hồi, hôm nay bị ngươi đả kích rồi. Tên biến thái nhà ngươi a, nếu như Tướng lực của ngươi mạnh hơn một ít thì ta hẳn đã bị ngươi xách lên đánh rồi." Triệu Khoát đi ra sân huấn luyện, phiền muộn thở dài một hơi, sau đó cùng Lý Lạc vẫy tay tạm biệt.

Lý Lạc nhìn bóng lưng của gã, cười cười, hắn kỳ thực minh bạch, Triệu Khoát sợ là bởi vì sự thắng bại vừa rồi ảnh hưởng tới tâm tình của hắn, cho nên trước khi đi mới để lại lời nói đó.

Chỉ là, qua thời gian dài như vậy, hắn sớm đã thành thói quen.

Lý Lạc thu lại ánh mắt, sau đó theo con đường rừng đi về phía học phủ ở bên ngoài.

Dọc theo đường đi có thể gặp được rất nhiều học viên, nhưng mà bất luận là nam hay nữ, đều sẽ đưa ánh mắt nhìn tới trên người hắn, dù sao thì ngoại trừ tướng mạo tuấn tú ra, tại trong học phủ này, Lý Lạc coi như là một người có danh tiếng truyền kỳ khác lạ.

Mà đối với những ánh mắt kia, Lý Lạc trái lại thể hiện có chút lãnh đạm, hắn đi dọc theo con đường một đường đi tới trước, thẳng đến khi tới cổng vào học phủ thì mới dừng chân lại.

Tại phía trước, có một đám đông người đang tụ tập, ốn ào ầm ĩ.

Vị trí mà các học viên đang vây quanh là một vách tường đá xanh, đó là bức tường vinh danh của Nam Phong học phủ, ghi lại những thiên kiêu nhân sĩ bước ra từ Nam Phong học phủ.

Bức tường vinh danh này, các học viên của Nam Phong học phủ đã xem không biết bao nhiêu lần, theo lý mà nói hẳn đã xem đến chán rồi, nhưng mỗi ngày tại nơi đây, vẫn như trước là nơi rất náo nhiệt.

Lý Lạc nhấp nhấp miệng, hắn đương nhiên biết rõ nguyên nhân, bởi vì tuyệt đại đa số người tại nơi này đều là đến vì nàng ấy.

Ánh mắt Lý Lạc hướng tới một vị trí trên bức tường vinh danh, nơi đó có một viên đá pha lê, có từng luồng sáng từ trong đó phát ra, sau cùng đan xen thành một cái thân ảnh thon thả cao gầy, đồng thời trông rất sống động.

Đó là một nữ hài, nàng mặc giáo phục của Nam Phong học phủ, ộ bộ thượng sam gọn gàng màu trắng, bên ngoài thượng sam còn có một cái áo choàng ngắn màu xanh lam, nhẹ nhàng tung bay theo gió, phần thân dưới là váy ngắn màu đen, bên dưới váy ngắn là một đôi chân dài mảnh khảnh thẳng tắp, màu trắng nõn nà.

Khuôn mặt nàng thanh tú xinh xắn, sống mũi cao thẳng, lông mi dày đậm cong dài, da thịt trắng nõn thắng tuyết, tuy rằng mỗi một điểm nào đều khiến người ta cảm thán nhưng mà khiến người có ký ức khắc sâu nhất vẫn là đôi mắt của cô gái.

Đó là một đôi con mắt màu vàng kim, toát ra vẻ thuần khiết khó tả, nếu nhìn thẳng vào lâu, thậm chí sẽ khiến người ta có chút cảm giác áp chế.

Thần tình của nàng có chút lạnh nhạt, mắt nhìn phía trước, một tay chống vào vòng eo thon thả, một tay khác, nhưng là chống một thanh trọng kiếm, trong chốc lát, loại cảm giác hiên ngang, sắc bén cường thế kia liền mạnh mẽ ập vào mặt.

Đây là một nữ hài mà bất cứ về dung nhan hay là khí chất đều khiến người tim đập thình thịch.

Tại trên vách tường phía sau quang ảnh của nàng, khắc ghi tên của nàng.

Khương Thanh Nga, hạt minh châu sáng chói từ Nam Phong học phủ đi ra, thân có Cửu phẩm Quang Minh tướng, thiên phú của nàng mạnh mẽ làm cho vô số người Đại Hạ quốc cảm thán.

Nhập học hai năm, hãy còn chưa học tới lúc đại khảo thì đã trực tiếp được Thánh Huyền Tinh học phủ của Đại Hạ quốc đặc biệt tuyển chọn, trở thành người đầu tiên trong trăm năm qua của Thiên Thục quận có được vinh dự đặc biệt này.

Nàng đã trở thành truyền thuyết của Nam Phong học phủ, vô số học viên sau đó tới đây nhìn và ngưỡng mộ nàng, mà hiện tại, tại trong toàn bộ Đại Hạ quốc, danh tiếng của nàng càng cực kỳ vang dội.

Lý Lạc sững sờ nhìn quang ảnh của Khương Thanh Nga, sau đó hắn liền nhận thấy được một số ánh mắt ở xung quanh đổ vào trên người hắn, những học viên kia, bất luận là nam hay nữ, ánh mắt nhìn hắn lúc này đều mang theo một ít ước ao, đố kỵ và quái lạ.

Đối với ánh mắt của bọn họ, Lý Lạc vẫn như trước không chút động lòng, hắn minh bạch nguồn gốc của những ánh mắt này.

Bởi vì Khương Thanh Nga.

Cô gái mà bất cứ học viên nam hay nữ trong Nam Phong học phủ này coi là thần nữ, không những là đệ tử mà phụ mẫu hắn thu nhận từ nhỏ, hơn nữa... Còn có hôn ước với hắn.

Nói thẳng ra một chút, Khương Thanh Nga là vị hôn thê của hắn.

----- vip.bachngocsach.com - sacpin -----
(Đã khai trương sách mới rồi, cảm tạ mọi người ủng hộ, không quản độc giả mới hay độc giả cũ, hi vọng trong tương lai Vạn tướng chi vương có thể lần nữa làm bạn với mọi người.

Ha ha, lần này viết sách mới, khi viết về Lý Lạc có một loại cảm giác như là một phụ thân đã già, có thể là bởi vì mình cũng đã làm cha rồi đi?

Ừm, hi vọng sách mới, mọi người có thể yêu thích, đây là vinh hạnh lớn nhất của ta.)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK