Tin tức Lý Lạc có ngũ phẩm Thủy tướng rất nhanh liền lan truyền khắp toàn bộ Nam Phong học phủ, điều này tự nhiên là tạo nên một trận thảo luận và bình phẩm sôi nổi.
"Không nghĩ tới a, Lý Lạc vậy mà còn có thể xoay người... Hậu thiên chi Tướng, trước đây còn chưa nghe nói qua a."
"Nghe nói là được phụ mẫu hắn lưu lại thiên tài địa bảo, loại bảo bối này thế nhưng là cực kỳ hiếm thấy."
"Có cha mẹ tốt thực sự là khiến người ta ước ao đố kị a."
"Cũng còn may mà, đó chỉ là một đạo ngũ phẩm Thủy tướng, trái lại cũng không tính là quá mức đặc biệt, hơn nữa cách kỳ thi Đại khảo còn chưa đến một tháng, thời gian ngắn ngủi như thế, chẳng lẽ hắn còn có thể truy đuổi kịp những học viên hàng đầu kai sao?"
"Đúng vậy, ba người Bối Côn bị hắn đánh bại, tại trong Nhất viện ngay cả trước mười cũng không vào được, mà nghe nói mười người đứng đầu Nhất viện đều là Thất ấn cảnh, hai người Tống Vân Phong, Lữ Thanh Nhi là đáng sợ nhất, nghe nói đã đến Bát ấn, người sau có khả năng còn cao hơn..."
"Ừm, Lý Lạc đã mất đi một quãng thời gian trọng yếu nhất, ta không cảm thấy chưa đến một tháng sau cùng này, hắn có thể đuổi theo kịp..."
Mà khi khắp nơi trong học phủ đều đang sôi nổi thảo luận về Lý Lạc thì bản thân hắn cũng đã kết thúc đợt tu hành hôm nay, sau đó nhanh chóng rời khỏi học phủ.
"Hôm nay chiến đấu với Bối Côn, tuy rằng cuối cùng đã thắng được, nhưng là tốn công tốn sức hơn so với ta tưởng, nếu như không phải sau cùng ta mượn nhờ Quang Minh tướng lực trong "Thủy Quang tướng" để ảnh hưởng thị giác khiến cho Bối Côn đánh chệch, chiến đấu lần này còn phải kéo dài thêm một ít thời gian."
Ngồi trong khoang xe đi về nhà, Lý Lạc suy nghĩ lại trận chiến đấu hôm nay, sắc mặt không thấy có bao nhiêu thoải mái, trái lại là có phần không hài lòng và sự nghiêm nghị.
Nếu tính như vậy, cho dù trước mắt hắn mượn nhờ sự đặc dị của "Thủy Quang tướng" cùng với sự thành thạo về Tướng thuật, tại trong Lục ấn cảnh, sức chiến đấu của hắn hẳn là không hãi sợ người nào, nhưng nếu như đối thủ là Thất ấn cảnh, vậy thì phần thắng sẽ nhỏ đi rất nhiều.
"Không đủ, xa xa không đủ."
Lý Lạc tự nói, mục tiêu của hắn thế nhưng là phải tiến vào Thánh Huyền Tinh học phủ, mà hàng năm số lượng chỉ tiêu tiến vào Thánh Huyền Tinh học phủ của Nam Phong học phủ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nếu như không nằm trong nhóm mấy người cao nhất kia, sợ rằng cơ hội không lớn.
Nhưng bây giờ cách kỳ thi đã không đủ một tháng, nếu như hắn muốn đuổi theo kịp thì không những cần đẳng cấp Tướng lực phải tăng lên, hơn nữa ngũ phẩm "Thủy Quang tướng" này sợ rằng cũng phải tiếp tục tiến thêm một bước.
Chỉ có như thế, hắn mới có thể nắm chắc có thể giao thủ được với loại cấp bậc như Lữ Thanh Nhi vậy.
Vẫn là câu nói kia, ngũ phẩm "Thủy Quang tướng" muốn đạt đến lục phẩm, đó cũng không phải là chuyện dễ dàng a...
"Trước tiên trở về nói chuyện với Thái Vi tỷ đã."
Lý Lạc nhếch nhếch miệng, hắn cảm thấy nếu như hắn nói còn tiếp tục cần tới lượng lớn Ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang, Thái Vi có khả năng sẽ nuốt chửng hắn?
...
Lão trạch, phòng tài chính.
Thái Vi ngồi ở trước bàn làm việc, tỉ mỉ lật xem sổ sách. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, khuôn mặt trứng ngỗng thanh tú và xinh tươi, có sự quyến rũ mà thiếu nữ không có được.
Nàng nhìn rất lâu, giống như đã có chút mệt, sau đó thân thể thả mình đổ tới trước, bộ ngực to tròn hơi có vẻ nặng nề nhẹ nhàng đặt ở trên mặt bàn.
Phù.
Thái Vi hơi chút thả lòng toàn bộ thân thể, đồng thời lặng lẽ thở ra một hơi dài.
Lạch cạch!
Mà ngay vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy mở ra, Lý Lạc cất bước đi đến: "Thái Vi tỷ."
Lời vừa dứt, hắn liền trông thấy cảnh tượng kia ở trước mắt, mà trong lúc nhất thời thì Thái Vi cũng chưa kịp phục hồi lại tinh thần, đôi mắt có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Lạc.
Bầu không khí ngưng đọng lại trong mấy giây.
Thân thể đang đổ nghiêng ra phía trước của Thái Vi giống như bị điện giật bật ngồi thẳng dậy, trên khuôn mặt trứng ngỗng trắng nõn nà hiện lên nét ửng đỏ nhàn nhạt, đồng thời trong đôi mắt đẹp hiện lên nét xấu hổ nhìn chằm chằm Lý Lạc.
"Tiến vào không biết gõ cửa sao?"
Lý Lạc trán đầy mồ hôi lạnh, ngay lập tức hắn nhanh chóng cúi đầu: "Thái Vi tỷ, lần sau ta nhất định sẽ chú ý!"
Trông thấy thái độ của hắn cực kỳ đoan chính, sự xấu hổ trong lòng Thái Vi mới dần dần tan đi rất nhiều, nhưng vẫn là không vui, nói: "Thiếu phủ chủ lại có chuyện gì phân phó sao?"
Lý Lạc nhìn nhìn phía sau, sau đó trở tay đóng cửa phòng lại, nói: "Ta muốn cho Thái Vi tỷ ngươi xem một cái bảo bối."
Lời của hắn vừa dứt thì lập tức sửng sốt, bởi vì hắn trông thấy Thái Vi nhấc một tay lên, trong tay cầm một cây cung nỏ lấp lóe ánh sáng lạnh, đồng thời trên khuôn mặt trứng ngỗng xinh đẹp của nàng lộ ra nét tươi cười nguy hiểm: "Thiếu phủ chủ, ta thế nhưng là có thực lực Tướng sư cảnh nha."
Lý Lạc vội vàng giơ tay lên, cười khổ nói: "Thái Vi tỷ, ngươi làm cái gì vậy a!"
Thái Vi hơi nhíu mày, nhìn kĩ Lý Lạc, hỏi: "Vậy bảo bối mà ngươi nói là thứ gì?"
Lý Lạc có phần không hiểu ra sao, nhưng cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, ý nghĩ hiện lên trong lòng, chỉ thấy Tướng lực xanh lam bắt đầu từ trong cơ thể hắn bốc lên, trong mơ hồ dường như còn có âm thanh dòng nước chảy.
Hắn đem Ngũ phẩm tướng của bản thân thể hiện ra.
Cạch.
Cung nỏ trong tay Thái Vi lập tức rơi xuống, đôi mắt đẹp của nàng trợn tròn, có chút khiếp sợ hỏi: "Ngươi, ngươi đã có Tướng tính rồi?"
Lý Lạc gật đầu, nói: "Ngũ phẩm tướng."
Trên khuôn mặt trứng ngỗng của Thái Vi tràn đầy sự kinh ngạc và chấn động, phải sau một lúc lâu, nàng mới dần dần phục hồi lại tinh thần, hỏi: "Là hai vị phủ chủ lưu lại thủ đoạn giải quyết giúp ngươi?"
Lý Lạc cười gật đầu.
Thái Vi bừng tỉnh, ngay lập tức nhớ tới hành động vừa rồi của mình, tức thì gương mặt nóng hổi, lời nói lúc nãy của Lý Lạc, nghĩa khác thế nhưng là tương đối sâu xa, nàng cũng không phải là thiếu nữ vô tri, trong lúc nhất thời còn tưởng rằng Lý Lạc muốn làm điều gì chứ.
Trong lòng nàng không tránh khỏi xấu hổ và giận dữ, Thái Vi a Thái Vi, ngươi thật đúng là mất hết thể diện rồi.
Nhưng mà, Thái Vi dù sao cũng từng gặp qua không ít sóng to gió lớn, nhanh chóng bình phục tâm tình, giống như không có gì xảy ra, cười nói: "Vậy thì đúng là phải chúc mừng Thiếu phủ chủ rồi, nếu như Thanh Nga biết rõ việc này thì chắc hẳn nàng cũng sẽ vui mừng cho ngươi."
Lý Lạc gật đầu, nói: "Còn có chuyện này, chắc là Thái Vi tỷ cũng đoán được."
"Còn cần Linh thủy kỳ quang?" Thái Vi hơi hơi cau mày lại.
"Ừm, hơn nữa lần này sợ rằng phải cần Ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang, thứ mà phụ mẫu ta lưu lại cần có Linh thủy kỳ quang không ngừng tẩm bổ, nếu không, qua thời gian lâu dài, có lẽ sẽ tiêu tán." Lý Lạc cũng không có nói hắn có thể sử dụng Linh thủy kỳ quang không hạn chế để nâng cao phẩm giai của Tướng, mà là vung ra một lời nói dối, dù sao việc này quá mức trọng yếu, hắn tạm thời không muốn bộc lộ.
"Ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang..." Chân mày Thái Vi nhíu chặt, đôi lông mày mảnh mai như có thể đụng vào nhau.
Tứ phẩm Linh thủy kỳ quang, giá cả trên thị trường đại khái khoảng một nghìn Thiên lượng kim, nhưng ngũ phẩm thì phải cần tới năm nghìn Thiên lượng kim.
Đây tuyệt đối thuộc loại vật phẩm tiêu hao đắt đỏ.
Nếu như Lý Lạc chỉ cần mấy lọ, có lẽ còn không có vấn đề gì, nhưng đã có kinh nghiệm lúc trước, Thái Vi hiểu rõ, Lý Lạc cần, chỉ sợ phải trên trăm lọ...
Đó không phải là số lượng nhỏ nữa rồi.
Thái Vi thần sắc biến đổi, nhưng cuối cùng khiến cho Lý Lạc bất ngờ chính là, nàng cũng không có tìm bất kỳ lí do gì để từ chối, trái lại là gật đầu: "Ta đã hiểu rồi, ta sẽ nghĩ hết biện pháp để thỏa mãn nhu cầu của ngươi."
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt hơi biểu lộ kinh ngạc của Lý Lạc, nhịn không được cười, hỏi: "Có phải là cảm thấy ta vậy mà lại không từ chối ngươi hay không?"
"Ngươi là Thiếu phủ chủ của Lạc Lam phủ, toàn bộ sản nghiệp của Lạc Lam phủ đều là thuộc về ngươi và Thanh Nga, cho nên chỉ cần ngươi không phải thật sự làm ra chuyện vô cùng hoang đường, vậy thì ngươi muốn làm như thế nào đều có thể."
"Huống chi, nếu ngươi đã có được Tướng, ảnh hưởng của việc này đối với Lạc Lam phủ, sẽ hơn xa so với chi phí cho những Linh thủy kỳ quang đó, vì vậy, ta đây không có lí do gì để từ chối ngươi?"
Lý Lạc cảm động nói: "Thái Vi tỷ, ngươi thực sự là quá hiểu lòng người."
"Vậy có thể trước tiên giúp ta kiếm mấy chục lọ ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang hay không?"
Đôi tay thon thả trắng mịn của Thái Vi xoa xoa trán, nói: "Có thể thì có thể, nhưng nếu lần sau vẫn còn cần nhiều như vậy thì chúng ta không còn có đủ tài chính nữa rồi."
Tổng thu nhập một năm từ các loại sản nghiệp, thương hội của Lạc Lam phủ tại Thiên Thục quận cũng chỉ hơn ba mươi vạn Thiên lượng kim, mà lúc trước vì mua sắm tứ phẩm Linh thủy kỳ quang cho Lý Lạc cũng đã tiêu hết khoảng mười lăm vạn, bây giờ nếu tiếp tục mua sắm mấy chục lọ ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang thì gần như là tiêu hao hết phần tài chính còn lại.
Thái Vi trầm ngâm chốc lát, nói: "Thiếu phủ chủ, ta dự định đem một ít sản nghiệp và thương hội của Lạc Lam phủ tại Thiên Thục quận bán ra ngoài."
"Hiện tại, lực lượng của Lạc Lam phủ tại Thiên Thục quận không nhiều, cho nên dẫn đến sản nghiệp vô cùng cồng kềnh, quá nhiều sản nghiệp đối với chúng ta mà nói, trái lại là một loại gánh nặng, lại thêm ba nhà kia ở Thiên Thục quận còn không ngừng ngáng chân, nếu tiếp tục duy trì thì chỉ sẽ tạo ra tổn thất càng lớn hơn, đồng thời sẽ liên lụy đến tinh thần và sức lực của chúng ta."
"Mặt khác, còn bởi vì nguyên nhân từ ba nhà kia. Bây giờ ba nhà kia có dấu hiệu liên hợp đối kháng với Lạc Lam phủ, đó là bởi vì lợi ích của bọn họ thống nhất với nhau. Nếu như chúng ta chia cắt một ít sản nghiệp quăng ra, chỉ cần hành động phù hợp, thế tất sẽ khiến cho bọn họ tranh đoạt, đến lúc đó giữa bọn họ với nhau cũng sinh ra mâu thuẫn, từ đó tại trên việc liên hợp để đối phó Lạc Lam phủ sẽ khó thể tiếp tục đạt được thống nhất."
Vẻ mặt Lý Lạc cũng lộ vẻ trầm tư, sau một lúc lâu, hắn gật đầu, khen: "Thái Vi tỷ đây là làm tráng sĩ chặt cổ tay, hai quả đào giết chết ba kẻ a."
"Đối với những việc này ta hiểu không nhiều, tất cả đều giao cho Thái Vi tỷ làm là được, không quản như thế nào, ta đều ủng hộ ngươi." Lý Lạc vung tay lên, nói thẳng.
"Vậy thì trước hết cảm tạ Thiếu phủ chủ tín nhiệm." Thái Vi mỉm cười.
Lý Lạc khoát tay áo, rồi lập tức nhớ tới một chuyện, nói: "Đúng rồi, Lạc Lam phủ chúng ta tại Thiên Thục quận lẽ nào không có sản nghiệp chế tạo "Linh thủy kỳ quang" sao? Nếu như nhà mình có thể tự chế tạo ra thì hẳn sẽ rẻ hơn rất nhiểu so với trên thị trường nha?"
Thái Vi nói ra: "Lạc Lam phủ nhà lớn nghiệp lớn, đương nhiên cũng có chế tạo "Linh thủy kỳ quang", dù sao loại vật phẩm tiêu hao này cung không đủ cầu, lợi ích cực lớn, chỉ là Lạc Lam phủ chúng ta tập trung vào Linh thủy kỳ quang Tam phẩm và thấp hơn, về phẩm giai cao hơn, cực ít có người có thể điều chế được, cho nên sản lượng cũng rất ít."
"Mà Linh thủy kỳ quang khoảng chừng ngũ phẩm, toàn bộ Thiên Thục quận sợ rằng đều không mấy người có thể luyện chế ra được, những ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang lưu thông trên thị trường Thiên Thục quận, đại bộ phận đều là từ những quận khác, thậm chí là từ Vương thành đưa đến."
Lý Lạc bừng tỉnh, đúng vậy, người có thể luyện chế ra ngũ phẩm Linh thủy kỳ quang, xem như đã là Ngũ phẩm Tôi Tướng sư rồi, nhân vật như vậy, sợ rằng ngay tại địa phương như Vương thành Đại Hạ cũng không khó lấy được một vị trí Cung phụng không tệ, cho nên khó gặp được tại Thiên Thục quận này cũng là chuyện bình thường.
Lý Lạc suy nghĩ một chút, nói: "Thái Vi tỷ có thể dẫn ta đến nơi luyện chế Linh thủy kỳ quang của Lạc Lam phủ chúng ta xem chút không? Ta là Thủy tướng, cũng muốn biết được nhiều một ít tri thức về Tôi Tướng sư."
Giá cả mua sắm Linh thủy kỳ quang quá mức đắt đỏ, hơn nữa hiện tại là Ngũ phẩm còn dễ nói một chút, trong tương lai nếu như cần tới Linh thủy kỳ quang Thất phẩm, Bát phẩm thậm chí Cửu phẩm thì Lý Lạc phải đi đâu để tìm chứ? Theo hắn biết, toàn bộ Đại Hạ quốc, trong cả một năm, số lượng Linh thủy kỳ quang vượt qua Thất phẩm chỉ là số rất ít.
Đến lúc đó, hơn phân nửa chỉ có thể dựa vào chính bản thân hắn tự cung tự cấp.
Cho nên, hắn cũng cần phải chuẩn bị sẵn sàng để trở thành Tôi Tướng sư.
Đối với việc này, Thái Vi không có dị nghị gì, khẽ gật đầu.
"Được, ngày mai sẽ dẫn ngươi đi."