Bạch Linh viên tọa lạc tại vị trí ngoại ô Nam Phong thành, lưng dựa vào Bạch Linh sơn, nơi đây đã nhiều lần trở thành địa điểm thi đấu Đại khảo học phủ.
Ngày hôm sau, đám người Lý Lạc dưới sự dẫn dắt của hai vị đạo sư Lâm Phong và Từ Sơn Nhạc, chuẩn bị chu toàn đi tới Bạch Linh viên.
Khi bọn họ đến được Bạch Linh viên thì phát hiện bên ngoài trang viên này đã có một đám đông hỗn loạn, náo nhiệt. Rất đông những người bán hàng rong đủ loại đủ kiểu tụ hợp thành một con phố dài, lan tỏa ra mọi hướng, vô cùng náo nhiệt.
Tuy nhiên, cũng không có gì kỳ lạ, Đại khảo học phủ chính là việc trọng đại của mỗi quận, tuy nói người tham dự chỉ là các học sinh hàng đầu của mỗi học phủ, nhưng chính là vì như thế mới dẫn đến tỷ thí đại khảo càng thêm kịch liệt, mọi người đều muốn nhìn xem, đến tột cùng là thiếu niên anh tài nhà ai có thể từ trong đó bộc lộ tài năng, trở thành Đệ nhất nhân của Thiên Thục quận thế hệ này.
Đó là vinh quang lớn nhất của một thiếu niên.
Một đoàn người tiến vào Bạch Linh viên, cảm thấy bầu không khí bên trong càng thêm rực lửa, vô số thanh âm ầm ĩ từ bốn phương tám hướng truyền đến, mà sự xuất hiện của bọn họ lập tức khiến cho rất nhiều chú ý, dù sao thì danh tiếng của Nam Phong học phủ vẫn rất vang dội tại trong Thiên Thục quận này.
"Đây là tóp hai mươi của Nam Phong học phủ lần này sao?"
"Oa, tiểu thư xinh đẹp tóc dài kia chính là Lữ Thanh Nhi phải không? Nghe nói nàng là Đệ nhất nhân của Nam Phong học phủ a."
"Đại khảo học phủ năm nay, rất có khả năng nàng chính là xêó thứ nhất."
"Cũng chưa chắc, Sư Không của Đông Uyên học phủ cũng rất mạnh mẽ, chưa chắc đã yếu hơn Lữ Thanh Nhi."
"Lý Lạc của Nam Phong học phủ là người nào? Nghe nói Khương Thanh Nga là vị hôn thê của hắn? Quả thực đáng ghét, hắn làm sao dám làm bẩn nữ thần của ta."
"Nơi kia kìa, tên nhìn đẹp trai nhất chính là Lý Lạc của Nam Phong học phủ."
"Hừ, đẹp trai thì đúng là đẹp trai thật, nhưng trừ điều đó ra hắn còn có thể có cái gì?"
"Còn có tiền a, dù sao cũng là Thiếu phủ chủ Lạc Lam phủ."
"Hừ, dựa vào gia thế thì tính là bản lĩnh gì chứ, chúng ta phải tự cường."
"Nghe nói tại vòng sơ tuyển của Nam Phong học phủ, hắn bức hòa với Tống Vân Phong xếp hạng thứ hai."
"Con mẹ nó, ngươi thật phiền a, có thể ngậm miệng lại hay không a?"
"..."
Dọc theo đường đi có rất nhiều lời thảo luận rót vào trong tai mọi người Nam Phong học phủ, nhưng rất hiển nhiên, trong số đó thì đề tài về hai người Lữ Thanh Nhi, Lý Lạc là nhiều nhất, đương nhiên người trước là bởi vì thực lực, người sau là bởi vì có danh tiếng đặc thù.
Mà trong một thạch đình nơi vị trí cao tại cách không xa, có ba người đứng ở đó, ánh mắt nhìn chằm chằm tới đội ngũ Nam Phong học phủ đang tiến vào Bạch Linh viên.
Gồm hai thiếu niên, một thiếu nữ.
Một thiếu niên thân thể cao to, mái tóc dài đỏ rực dưới ánh mặt trời, cực kỳ nổi bật, một gã thiếu niên khác thì khuôn mặt nhã nhặn, có chút gầy yếu.
Một thiếu nữ sau cùng mặc y phục màu xanh lục, thân thể tinh tế đáng yêu, nét mặt dung nhan cũng khá xinh đẹp, đặc biệt nhất là trên hai tay mu bàn tay của cô ta, dường như có những hình xăm màu xanh lục giống như dây leo.
Ba người này cũng không phải là hạng người vô danh, thiếu niên tóc đỏ tên là Hạng Lương, xuất từ Thần Hi học phủ Thiên Thục quận, hơn nữa là đệ nhất nhân lần này, thực lực mạnh mẽ.
Thiếu niên nhã nhặn gầy yếu tên là Tông Phú, là đệ nhất nhân Trung Dương học phủ.
Thiếu nữ lục y nhỏ xinh tên là Trì Tô, là đệ nhất nhân của Tịch Quang học phủ.
Ba người này đều là những ứng viên người cạnh tranh mạnh mẽ cho mười thứ hạng đầu trong kỳ Đại khảo học phủ lần này.
"Đó chính là Lữ Thanh Nhi sao? Thoạt nhìn là một cường địch a." Giọng Hạng Lương to lớn, trong mắt hừng hực chiến ý tập trung vào Lữ Thanh Nhi.
"Từ trên người nàng, ta cảm giác được một ít khí tức nguy hiểm." Tông Phú nhíu nhíu mày, nhẹ giọng nói.
"Đệ nhất nhân của Nam Phong học phủ, cho tới bây giờ luôn luôn không có ai là đơn giản nha, nhưng mà các ngươi cũng đã may mắn rồi, cũng may chúng ta không phải cùng khóa với Khương Thanh Nga kia, nếu không thì trực tiếp tắm rửa đi ngủ cho rồi." Trì Tô cười duyên nói.
Hạng Lương và Tông Phú gật gật đầu, tràn đầy đồng cảm, cảm thán nói: "Khương Thanh Nga kia quá kinh khủng đi, Cửu phẩm Quang Minh tướng, quả thực hù chết người, người cùng khóa với nàng thực sự là khiến người đồng cảm."
"Nhưng mà trong Nam Phong học phủ lần này, cũng chỉ có Lữ Thanh Nhi và Tống Vân Phong là đáng giá kiêng kỵ, những người khác không đủ gây nên sợ hãi." Hạng Lương tự tin nói ra.
Tuy nói học phủ cảu gã so ra kém Nam Phong học phủ, nhưng nguyên nhân chính là vì như thế, học phủ của gã mới có thể dồn rất nhiều tài nguyên chồng chất tại trên người gã.
Mà người tương tự như gã, tại trong mỗi một đại học phủ Thiên Thục quận tuy nói không thấy nhiều, nhưng cũng không chỉ một mình gã, bởi vì để chiêu mộ những học viên có thiên phú này, các học phủ đều rất sẵn sàng trả một cái giá lớn.
"Lý Lạc kia thì sao chứ? Nghe nói tại trong đợt sơ tuyển, hắn đấu hòa với Tống Vân Phong." Trì Tô nói ra.
Hạng Lương nghe vậy, cất tiếng cười nhạo, nói: "Đó là bởi vì hắn dựa vào thủ đoạn đặc thù nào đó, kéo dài hết thời gian tỷ thí, hơn nữa, cuối cùng Tướng lực của hắn cũng bị tiêu hao gần như không còn, nếu như tiếp tục cho Tống Vân Phong một giây mà thôi, Lý Lạc hẳn phải bị loại rất khó nhìn."
"Đó chỉ là đầu cơ trục lợi mà thôi, trong Đại khảo là không dùng được."
Trì Tô nghe vậy, lúc này mới bừng tỉnh, có chút đáng tiếc nói: "Thực sự là lãng phí bộ dạng đẹp trai tuấn tú như thế."
Với dáng vẻ lịch sự nhã nhặn, Tông Phú đứng ở bên cạnh nhẹ giọng nói: "Khinh địch là tối kỵ, Lý Lạc có thể bức hòa Tống Vân Phong, đủ để nói rõ bản thân hắn có chút cổ quái, cho nên vì để chu đáo vạn toàn, cần phải thăm dò cho ra năng lực thực sự của hắn, lúc đó mới có thể hóa giải được tất cả những nhân tố không ổn định."
"Về điểm này, các ngươi đừng quản nữa, ta sẽ nghĩ biện pháp."
Hạng Lương bĩu môi, nói: "Tùy tiện ngươi."
Trì Tô ánh mắt xoay chuyển, nói: "Các ngươi đều đã nhận được lời nhắn của Sư Không rồi đi? Hắn muốn chúng ta tối nay đi gặp mặt một chút, thương lượng một ít chuyện."
Hạng Lương gật đầu, đối diện với vị con trai của Tổng đốc đó, đồng thời cũng xem như là một người duy nhất có thể chính diện chống lại Lữ Thanh Nhi của Nam Phong học phủ, hắn cũng tràn đầy kiêng kỵ.
"Với hắn, vẫn là cần cho hắn một ít thể diện."
Tông Phú cũng hơi hơi gật đầu, nói: "Mục tiêu của hắn, hẳn phải là nhằm vào Nam Phong học phủ, điều này đối với chúng ta xem như không mưu mà hợp, dù sao Nam Phong học phủ chiếm lấy chiêu bài Đệ nhất học phủ Thiên Thục quận quá lâu rồi, mỗi một lần đều lấy được nhiều chỉ tiêu trúng tuyển nhất, nếu như có thể chèn ép nó xuống, đối với học phủ của mỗi chúng ta thì đều có chỗ tốt."
Trì Tô cười nói: "Hơn nữa nếu như không có nhân vật có trọng lượng như hắn, chỉ sợ chúng ta cũng không có khả năng liên thủ."
Các phương học phủ tuy rằng sẽ nhằm vào Nam Phong học phủ, nhưng dù sao giữa các học phủ khác với nhau cũng có rất nhiều cạnh tranh, cho nên, nếu như không có một nhân vật đủ mạnh mẽ đứng giữa tác hợp, thế liên thủ cơ bản rất khó hình thành.
Vì vậy, vào lúc này có Sư Không đứng ra, trái lại là điều bọn họ cam tâm tình nguyện trông thấy.
...
Một đoàn người Lý Lạc dưới sự dẫn dắt của Lâm Phong, Từ Sơn Nhạc, đi vào khu ký túc xá trong Bạch Linh viên. Lý Lạc và Triệu Khoát được phân chia chung một chỗ.
Khi hai người đang dọn dẹp phòng ký túc xá thì đột nhiên cửa phòng bị đập vang, Lý Lạc mở cửa ra, liền thấy một khuôn mặt rất phóng túng xuất hiện, đồng thời lộ ra một góc trang sách trong lòng.
"Huynh đệ, mua đồ không?"
Khi lời này vừa vào tai, Lý Lạc lập tức nhớ tới những kẻ bán hàng rong hèn mọn lén lút bán các loại sách không lành mạnh trước cổng Nam Phong học phủ.
"Ngu Lãng, đổi nghề từ khi nào vậy?" Lý Lạc cười hỏi.
Người ở trước mắt chính là Ngu Lãng, người lúc trước giao thủ cùng Lý Lạc sau đó bị thua với phương thức thổ ra một lượng máu rất lớn.
Ngu Lãng bất mãn, nói: "Đây là tư liệu trực tiếp của ta, có thông tin tình báo về các học viên hàng đầu của các đại học phủ, hơn nữa từ đó còn suy đoán ra mười người đứng đầu đại khảo."
"Nga?" Lý Lạc nhíu mày, tên gia hỏa này thật đúng là rất có đầu óc a, vậy mà còn biết cách chào hàng loại tư liệu này, hơn nữa, xem ra gã còn chuẩn bị từ rất lâu rồi.
"Thủ đoạn kiếm tiền này của ngươi không tệ nha."
Lý Lạc khen một tiếng, sau đó mua một phần tư liệu để ủng hộ gã.
"Đây là cần thiết, những tư liệu này đều do ta dốc hết tâm huyết để làm ra, đảm bảo rất đáng đồng tiền bát gạo." Ngu Lãng son sắt nói ra.
Lý Lạc tiện tay mở ra một tờ, sau đó nét tươi cười trên khóe miệng cứng lại, bởi vì hắn trực tiếp nhìn thấy tên của hắn.
Lý Lạc, Nam Phong học phủ, Lạc Lam phủ Thiếu phủ chủ, trước đây từng là phế vật, thiên tài mới quật khởi, hư hư thực thực Ngũ phẩm Thủy tướng, đặc điểm: tướng mạo rất tuấn tú, đáng tiếc tướng mạo tuấn tú không có bất kỳ hỗ trợ gì cho việc tranh đoạt chỉ tiêu, cuối cùng tính ra xác suất đoạt được tóp mười Đại khảo cực thấp.
Lý Lạc giận mà cười, ngẩng đầu tức giận định mắng, tên Ngu Lãng kai đã giống như là một cơn gió lướt đi ra ngoài, đồng thời từ xa xa còn có thanh âm truyền đến.
"Đó là vì ta bảo vệ thông tin cho ngươi a!"
Lý Lạc cắn răng, quỷ mới tin ngươi, lần sau đừng để ta gặp được ngươi.