Mục lục
Vạn Tướng Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng, yên tĩnh im ắng.

Quả cầu pha lê đen kịt tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, ánh sáng chiếu rọi lên khuôn mặt âm tình bất định của Lý Lạc, nhìn có vẻ quỷ dị.

Vào lúc này, không hề nghi ngờ, hắn đang rơi vào trong hoàn cảnh rất cực kỳ khó khăn để đưa ra lựa chọn.

Tình trạng Không tướng trong cơ thể hắn, được cha mẹ dốc hết sức nỗ lực tìm kiếm phương án, đã đem đến cho hắn niềm hi vọng và ánh bình minh cực lớn, chỉ là làm cho hắn không ngờ tới chính là, niềm hi vọng này vậy mà lại cần phải trả một cái giá to lớn như thế.

Còn sót lại năm năm thọ mệnh.

Nếu như trong thời gian năm năm, hắn không thể bước vào Phong Hầu cảnh để tiến hóa hình thánh sinh mệnh bản thân, vậy thì thọ mệnh của hắn liền sẽ triệt để đến hồi kết thúc.

Năm năm Phong Hầu?

Hiện tại hắn mười bảy tuổi, năm năm sau, cũng chính là hai mươi ba tuổi... Với sự hiểu biết của Lý Lạc, trong lịch sử Vương quốc Đại Hạ này, tựa hồ còn chưa từng có xuất hiện qua Phong Hầu giả trẻ tuổi như thế.

Điều này cần phải có thiên phú, cơ duyên và nỗ lực đến loại nào mới có thể sáng tạo ra được kỳ tích như vậy chứ?

Lý Lạc không biết... Cho nên vào giờ phút này, hắn cảm thấy có một áp lực cực lớn bao phủ lên người, khiến cho người hô hấp rất khó khăn.

Hiện tại, hắn có thể tiếp tục lựa chọn giống như bình thường, giữ nguyên hiện trạng bây giờ, Lạc Lam phủ mà cha mẹ lưu lại coi như là một phần cơ nghiệp không nhỏ, dù cho hắn chưa thể kiểm soát, nhưng nếu là hắn nguyện ý thoái nhượng thật nhiều thì dựa vào cơ nghiệp này, hắn thực sự dư sức để làm được một người nhàn hạ phú quý.

Mà nếu là lựa chọn con đường Hậu thiên chi Tướng đó, vậy thì nhất định phải thời thời khắc khắc duy trì căng thẳng, nỗ lực, hắn cần phải giành giật từng giây từng phút, dốc hết toàn lực để kích phát tất cả tiềm lực của mình, sau đó đấu tranh cùng trời, tranh thủ một đường sinh cơ cực kỳ khó khăn kia.

Hai cái lực chọn, phải lựa chọn cái nào chứ?

Lý Lạc chậm rãi nhắm mắt lại, nỗi lòng cuồn cuộn.

Giờ phút này, hắn nghĩ đến rất nhiều chuyện, hắn nghĩ đến những ánh mắt khác thường trong học phủ, bọn họ thích nói mấy câu kiểu như hổ phụ sinh khuyển tử, nói tại sao cha mẹ ưu tú như thế mà con trai thì lại ít thừa hưởng được gì?

Hắn cũng nghĩ đến một đôi con mắt màu vàng kim trong sáng và mỹ lệ kia, đối với Khương Thanh Nga, ở sâu trong nội tâm hắn đương nhiên cũng là có chất chứa lòng yêu thích và mong ước, về một điểm này Lý Lạc cũng không có phủ nhận, dù sao chính như hắn đã nói, sự ưu tú của Khương Thanh Nga vốn là có có sức hấp dẫn rất lớn đối với bạn cùng lứa tuổi, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, điều này cũng không phải chuyện gì mất mặt, bản chất con người mà thôi.

Kỳ thực từ khi còn nhỏ, giữa Lý Lạc và Khương Thanh Nga đã có sự ganh đua cao thấp trong rất nhiều phương diện, nhưng mà bởi vì đủ loại đủ kiểu nguyên nhân, đại đa số là Lý Lạc thua nhiều thắng ít, mà loại ganh đua cao thấp này duy trì liên tục cho đến khi hai người từ từ lớn lên thì mới dần dần ít đi.

Đặc biệt là tại thời điểm khi Tướng cung mở ra kia, Lý Lạc biết rõ chênh lệch giữa song phương đang bị kéo lớn.

Mà cũng là bắt đầu từ thời điểm đó, Khương Thanh Nga liền rất ít sẽ cùng hắn so sánh gì về phương diện này.

Mà trải qua những tao ngộ mấy năm nay, Lý Lạc dường như trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, tuy nhiên chỉ có chính bản thân Lý Lạc mới biết rõ, ở sâu trong nội tâm hắn ẩn chứa lòng hiếu thắng mãnh liệt đến mức nào.

Làm một cuộc giao dịch kia với Khương Thanh Nga, trong lòng hắn cũng không phải là không có ý tạo ra áp lực cho chính mình.

Dựa theo tình huống bình thường, muốn truy đuổi theo Khương Thanh Nga, vốn đã bỏ rơi hắn một khoảng cách lớn, hẳn phải khó như lên trời, nhưng mà hiện tại... Trái lại đã có một điểm hi vọng.

Điểm hi vọng này, hắn sẽ buông bỏ sao?

Đáp án là... Không có khả năng!

Lý Lạc đột nhiên mở mắt, trong đôi mắt có một sự sắc bén trước nay chưa từng.

Hắn nhìn chằm chằm quang ảnh cha mẹ Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam trước mặt, nhẹ giọng nói: "Lão cha, lão nương, kỳ thực trong lòng ta luôn luôn có một cái dã tâm, tuy rằng dã tâm này ở trong mắt người khác sẽ có chút buồn cười và không biết tự lượng sức mình..."

"Ta không những muốn theo đuổi thượng Thanh Nga tỷ, hơn nữa còn muốn siêu việt nàng, thậm chí không chỉ là nàng, ta còn muốn... Siêu việt các ngài."

Hắn nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng: "Ta muốn sau này, khi người khác nhìn thấy ta thì sẽ không nói đây là con trai của Lý Thái Huyền hay con trai của Đạm Đài Lam... Mà muốn để cho bọn họ khi nhìn thấy các ngài thì sẽ nói... Đây là cha mẹ của Lý Lạc trong truyền thuyết kia a."

Lý Lạc cười nhẹ, nói: "Lão cha lão nương, ta rất cảm tạ các ngài tại trong ngày sinh nhật ta mười bảy tuổi, đã đưa cho ta một phần lễ vật như thế."

"Các ngài yên tâm, ta sẽ không khiến cho các ngài thất vọng, không phải là năm năm Phong Hầu sao... Được, sự khiêu chiến này, Lý Lạc ta, chấp nhận rồi!"

Khi một chữ sau cùng thốt ra thì ánh mắt Lý Lạc cũng trở nên kiên quyết, ngay lập tức hắn không có chút nào do dự nữa, lập tức đưa bàn tay ra, trực tiếp ấn tại trên quả cầu pha lê màu đen kia.

Xùy!

Quả cầu thủy tinh lập tức có phản ứng kịch liệt, vào lúc này, Lý Lạc cảm thấy từ lòng bàn tay truyền đến sự đau đớn, tựa như là có thêm vô số cây kim dài đâm vào trong lòng bàn tay.

Tiếp đó, quả cầu pha lê màu đen bắt đầu chậm rãi chia tách, mà tại nơi sâu nhất bên trong nó có hai vật nằm im lìm tại đó.

Một vật là một quả ngọc giản màu đen, nếu không có đoán sai thì trong đó hẳn là ghi chép môn "Tiểu vô tướng thần đoán thuật" kia.

Mà một vật khác thì là một vật kỳ lạ, nó tựa như là một đám dịch thể, lại giống như là một đám ánh sáng hư huyễn nào đó, nó hiện ra ngoài màu xanh thẳm, mà trong màu xanh lam kia lại chiết xạ ra một chút ánh sáng thần thánh rất ít.

Ánh mắt Lý Lạc dừng lại nhìn gắt gao vào vật thể thần bí vừa giống dịch thể vừa giống một đám ánh sáng kia.

Hắn biết rõ, đây là thứ có thể biến đổi vận mệnh của hắn... Cha mẹ hắn đã phí hết tâm huyết luyện chế ra được một đạo Hậu thiên chi Tướng.

Hơn nữa hắn cũng có thể cảm giác được, khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy vật này thì liền sinh ra một loại cảm giác phù hợp xuất phát từ chỗ sâu trong linh hồn.

Dường như vật này vốn là sinh ra từ trong cơ thể hắn vậy.

Xem ra, giống như cha mẹ đã nói, một đạo Hậu thiên chi Tướng này là lấy linh hồn và máu huyết của hắn để rèn luyện mà thành, giữa hai bên tự nhiên là vô cùng phù hợp.

"Ai..."

Mà khi ánh mắt Lý Lạc si mê nhìn chằm chằm vào đạo "Hậu thiên chi Tướng" thần bí thì một tiếng thở dài ẩn chứa nỗi lòng phức tạp nhẹ nhàng vang lên.

Lý Lạc ngẩng đầu, trông thấy quang ảnh Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam lần thứ hai trở nên linh động, sắc mặt họ đều hiển lộ ra cảm xúc phức tạp.

"Tiểu Lạc, xem ra con đã làm ra lựa chọn." Lý Thái Huyền chậm rãi nói.

"Thân là phụ thân của con, loại lựa chọn này của con tuy rằng làm cho ta có phần không nỡ, nhưng mà, đứng ở góc độ của một người nam nhân thì điều này làm cho ta cảm thấy vui mừng và tự hào."

"Con đường của con từ nay về sau tuy rằng tràn ngập gian nan hiểm trở, nhưng con trai của Lý Thái Huyền ta, làm sao sẽ e ngại những điều này chứ?"

Ở một bên, trong đôi mắt Đạm Đài Lam giống như là có màn nước lấp lánh, có lẽ khi lưu lại đoạn hình ảnh này thì nàng nghĩ đến việc Lý Lạc đưa ra lựa chọn như thế này, vì vậy cảm thấy cực kỳ khó chịu trong lòng đi, dù sao, là một mẫu thân, nàng rất khó tiếp thu được việc con trai của mình trong tương lai chỉ còn lại có năm năm thọ mệnh.

Nhưng mà, nàng cũng không có can ngăn, bởi vì nàng cũng biết, loại lựa chọn này chỉ có thể do chính bản thân Lý Lạc quyết định, mà nếu hắn đã làm ra lựa chọn, vậy thì nàng chỉ sẽ toàn lực ủng hộ hắn, tin tưởng hắn.

"Tiểu Lạc... Con đã làm ra lựa chọn, vậy thì sẽ do mẹ nói một chút cho con biết về đạo Hậu thiên chi Tướng mà chúng ta đã luyện chế cho con."

Nghe đến Đạm Đài Lam nói lời này, tinh thần Lý Lạc run lên.

"Về đạo Hậu thiên chi Tướng này, cha con và ta đã trải qua vô số lần thí nghiệm và làm thử, mới từ trong vô số tài liệu tìm được vật phù hợp nhất, cuối cùng đã luyện thành."

"Cái Tướng này là tứ phẩm, chính là lấy Thủy tướng làm chủ, Quang Minh tướng làm phụ."

Lý Lạc nghe vậy, lập tức ngẩn người, ngay lập tức cười khổ nói: "Cái này... Tại sao sẽ là Thủy tướng chứ?"

Trong Nguyên Tố tướng, tuy rằng cũng không có phân chia cao thấp, nhưng nếu là bàn về lực công kích, lực phá hoại, vậy thì tự nhiên phải lấy các loại Tướng tính hỏa, lôi, kim là mạnh nhất, mà tại trong rất nhiều Tướng tính, Thủy tướng là thiên về nhẹ nhàng và ôn hòa, loại Tướng tính này hiển nhiên có hơi chút mềm mại.

Hắn hiển nhiên không nghĩ tới, đạo Hậu thiên chi Tướng đầu tiên mà cha mẹ luyện chế cho hắn, vậy mà lại là loại Tướng tính này.

"Ha hả, tiểu Lạc, có phải là cảm thấy Thủy tướng mềm yếu, không phù hợp với suy nghĩ trong lòng hay không? Nhưng con không nên coi thường Thủy tướng, Thủy tướng có lẽ khả năng công kích phá hư hơi yếu, nhưng sự bền bỉ hùng hồn của nó lại thắng hơn những Tướng khác, chỉ cần con có thể phát huy ra ưu thế của Thủy tướng thì nó cũng sẽ không yếu hơn bất cứ một Tướng nào."

"Hơn nữa... Thủy tướng của con cũng không phải bình thường, bởi vì trong đó còn có Quang Minh tướng làm phụ, thủy kết hợp với quang minh, nếu như con có thể khai phá thật tốt, vậy thì hiệu quả cuối cùng có thể vượt quá dự liệu của con."

"Đương nhiên, cha và mẹ con cuối cùng quyết định lựa chọn thủy và quang minh làm đạo Tướng đầu tiên cho con còn vì có hai cái nguyên nhân cực kỳ trọng yếu khác."

"Tại sau khi con dung hợp đạo Hậu thiên chi Tướng thứ nhất này thì con sẽ bị tổn thất lượng lớn máu huyết, lượng lớn thọ mệnh, cũng sẽ khiến cho con bị thương nặng nề, mà Thủy tướng êm dịu, Thủy tướng chi lực tu luyện ra được cũng có thể ôn dưỡng thân thể bị thương của con, giúp con nhanh chóng khôi phục lại."

Lúc này Lý Lạc mới bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là thế, nếu như bàn về việc ôn dưỡng chữa trị thương thế, vậy thì Thủy tướng và Quang Minh tướng đích thật là nhân tài kiệt xuất trong việc này.

"Còn nguyên nhân thứ hai là gì chứ?" Trong lòng Lý Lạc hiếu kỳ mà suy nghĩ.

Nghi vấn của hắn không cần chờ đợi quá lâu, Lý Thái Huyền cười nói: "Nguyên nhân thứ hai là chúng ta hi vọng con có thể trở thành một Tôi Tướng sư, để tự trợ giúp việc tu hành của bản thân trong tương lai."

"Con có nhớ được điều kiện cơ bản của Tôi Tướng sư hay không?"

Lý Lạc ngẩn người, ngay lập tức liền tự giác trả lời: "Điều kiện cơ bản của Thối Tướng sư là bản thân có được... Thủy tướng hoặc là Quang Minh tướng?"

Tướng tính thịnh hành phổ biến, tự nhiên cũng sẽ phát triển ra rất nhiều chức nghiệp phụ trợ, Tôi Tướng sư chính là một loại trong đó. Năng lực của họ chính là luyện chế ra rất nhiều Linh thủy kỳ quang để trợ giúp rèn luyện nâng cao phẩm chất của Tướng tính.

Ngoài ra còn có Luyện đan sư, tuy nhiên, nghề này thì yêu cầu các loại Tướng tính như Mộc tướng, Hỏa tướng.

Còn có Tướng cụ sư, chế tạo ra các loại Tướng cụ, nghề này thì cần có các loại Tướng tính như Kim tướng, Hỏa tướng, Thổ tướng.

Tôi Tướng sư và Luyện đan sư là có chút tương tự, nhưng bản chất thì khác biệt. Thối Tướng sư chỉ có thể nâng cao phẩm chất của Tướng tính, mà đan dược do Luyện đan sư luyện chế ra, đa số đều là để gia tăng Tướng lực.

Thủy tướng và Quang Minh tướng đều là có hiệu quả tinh lọc, cho nên chúng nó trở thành điều kiện cơ bản và cần thiết để trở thành Thối Tướng sư.

"Nhưng mà vì sao phải trở thành Thối Tướng sư?" Trong lòng Lý Lạc nảy sinh nghi vấn.

Nhưng không đợi hắn hỏi ra lời, giọng Lý Thái Huyền đã vang lên: "Bởi vì con có được Không tướng, có thể vô hạn chế rèn luyện phẩm chất Tướng tính của bản thân, nếu như con trở thành Tôi Tướng sư, về sau đối với điều này sẽ có hiểu rõ càng thêm sâu sắc, đến lúc đó sẽ càng có khả năng làm hoàn thiện Tướng của bản thân."

"Mặt khác, những Tôi Tướng sư khác, đại đa số bản thân họ chỉ có được Thủy tướng hoặc là Quang Minh tướng, mà con thì có Thủy tướng làm chủ, Quang Minh tướng làm phụ, hai loại lực lượng tinh lọc phối hợp, bổ sung cho nhau. Nói thật ra, đã có được loại điều kiện này, nếu như con không trở thành một Tôi Tướng sư thì vậy thật sự có chút phung phí của trời rồi nha."

"Linh thủy kỳ quang do con luyện chế ra, e rằng phẩm chất sẽ hơn xa những Tôi Tướng sư khác."

Đạm Đài Lam che miệng cười khẽ: "Tiểu Lạc, đây xem như cũng là cha mẹ lưu lại một cái đường lui cho con. Nếu như Lạc Lam phủ bị con chơi đùa mà phá sản, tối thiểu cũng còn có một nghề nuôi thân đi, đi đến nơi nào cũng sẽ không chịu thiệt."

Lý Lạc há to miệng, cuối cùng chỉ có thể gãi gãi đầu, hắn còn có thể nói gì chứ, chỉ có thể khen là lão cha lão nương đa mưu túc trí đi, chức nghiệp mà họ vạch ra cho hắn, xem như là đem năng lực của đạo Hậu thiên chi Tướng thứ nhất này phát huy ra đến cực hạn nha.

"Tuy nhiên, tiểu Lạc a, đạo Hậu thiên chi Tướng thứ nhất này chỉ là nhập môn, cho nên cha mẹ có thể dùng linh hồn và máu huyết của con để rèn luyện ra giúp con, nhưng đạo thứ hai và đạo thứ ba thì càng cao thâm và phức tạp... Cho nên chỉ có thể dựa vào chính con tìm tòi rồi."

"Cha mẹ đề nghị, khi nào thực lực của con bước vào Tướng Sư cảnh thì đến lúc đó mới nên đi cân nhắc rèn luyện đạo Hậu thiên chi Tướng thứ hai. Về những ý nghĩ cụ thể để rèn luyện thì chúng ta có lưu lại một số kinh nghiệm ở trong ngọc giản, con có thể dùng làm tham khảo."

" "Tiểu vô tướng thần đoán thuật" bên trong ngọc giản này chỉ có thể rèn được đến đệ nhị tướng, còn phần Thần đoán thuật đệ tam tướng thì được chúng ta cất giữ tại Vương thành. Thông tin cụ thể đều có ở trong ngọc giản. Đến lúc đó, khi con thấy thời cơ đến rồi thì đi Vương thành lấy là được."

Khi nói đến đây, Lý Lạc phát hiện thấy quang ảnh Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam đột nhiên bắt đầu trở nên nhạt đi, điều này làm cho thần sắc hắn căng thẳng, trong lòng minh bạch, lần giao lưu này e rằng đã sắp kết thúc rồi.

"Cha, mẹ..."

Lý Lạc nhịn không được vươn tay, chụp tới quang ảnh, nhưng mà bàn tay xuyên thấu đi qua.

Mà Lý Thái Huyền và Đạm Đài Lam thì cúi đầu nhìn hắn, trong ánh mắt đó tràn đầy sự hiền hòa và tình yêu thương.

"Tiểu Lạc, lần này có khả năng là kết thúc ở đây..."

"Cha và mẹ đều tin tưởng, con đã chọn con đường này thì tất nhiên sẽ thành công vượt qua năm năm tuyệt cảnh kia."

"Cha mẹ đều biết rõ con lo lắng cho chúng ta, nhưng mà yên tâm đi, tại trước khi chưa gặp lại con, chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì."

"Sau cùng, tiểu Lạc, con phải nhớ kỹ, không quản con có lo lắng cho chúng ta bao nhiêu, tại trước khi con chưa Phong Hầu, thì không thể đi tìm chúng ta."

Quang ảnh không ngừng mờ nhạt, sau cùng rốt cục triệt để biến mất, bên trong gian phòng, khôi phục lại sự yên tĩnh và mờ tối.

Lý Lạc ngồi ở trước mặt quả cầu pha lê màu đen, đôi mắt hắn đỏ bừng, nhưng cuối cùng hắn không có rơi lệ, chỉ là dụi dụi con mắt, nhẹ giọng nói: "Cha, mẹ... Cảm tạ các ngài vì tất cả những gì đã làm cho ta."

"Xin các ngài chờ xem... Chờ đến lần sau gặp mặt thì ta nhất định sẽ làm cho hai người cảm thấy chấn động và tự hào về ta."

Dần dần bình ổn lại tâm tình cuộn trào trong lòng, Lý Lạc đầu tiên là đưa tay thu cất viên ngọc giản màu đen bên trong quả cầu pha lê, sau đó ánh mắt chuyển tới kỳ vật lấp lánh màu xanh thẳm và tỏa ánh sáng thần thánh kia.

"Từ hôm nay trở đi..."

"Ta cũng là người có được Tướng tính rồi."

Vào lúc này, trong con mắt Lý Lạc như có ngọn lửa hừng hực bốc cháy lên, ngay lập tức, hắn không chút do dự, trực tiếp duỗi bàn tay ra, nhụp mạnh tới đạo Hậu thiên chi Tướng kia.

Xùy!

Tại thời điểm vừa tiếp xúc, đầu tiên là một luồng cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn tay truyền đến, ngay sau đó, một cơn đau đớn khó thể diễn tả trực tiếp bùng phát lên trong cơ thể Lý Lạc.

Cơn đau đớn mãnh liệt đó ngay lập tức nhấn chìm lý trí Lý Lạc, ánh mắt đột nhiên tối sầm, cả người chậm rãi tê liệt ngã xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK