Mục lục
Vạn Tướng Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong phòng khách rộng rãi, đèn đuốc sáng ngời.

Lữ Hội trưởng mập mạp trên mặt tràn đầy tươi cười ngồi ở phía trên, vị trí phía bên trái thì có một người đang ngồi, đó là một nam tử trung niên vóc người cao to cường tráng, khí thế không tầm thường.

Chính là Gia chủ Tống gia, Tống Sơn.

Bọn họ hiển nhiên còn đang thảo luận gì đó, khi Lữ Thanh Nhi dẫn theo Lý Lạc, Thái Vi đi vào thì đã cắt ngang cuộc trò chuyện, ánh mắt Tống Sơn có chút ngạc nhiên nhìn tới.

Mà khi lão ta nhìn thấy Lý Lạc và Thái Vi thì nét tươi cười trên khuôn mặt lập tức biến mất, thần sắc trở nên lạnh nhạt.

Lữ Hội trưởng cũng nhìn sửng sốt, tuy nhiên còn chưa đợi ông ta mở miệng, Lữ Thanh Nhi liền đã cất giọng nhỏ nhẹ nói: "Nhị bá, người của Lạc Lam phủ đến rồi."

Lữ Hội trưởng nhìn nhìn vào đôi mắt cháu gái nhà mình, sau đó khóe miệng hơi hơi giật giật, nhưng ông ta vẫn kịp phản ứng lại, rất nhanh nở nụ cười, gật đầu nói: "Nếu đã tới, vậy thì nhanh chóng nhập tọa đi."

Tống Sơn cầm chén trà trong tay không nhẹ không nặng đặt xuống bàn, cau mày nhìn Lữ Hội trưởng: "Lữ Hội trưởng, đây là chuyện gì vậy?"

Lữ Hội trưởng cất tiếng cười ha hả, nói: "Tống gia chủ không nên suy nghĩ nhiều, Kim Long Bảo hành chúng ta thờ phụng hòa khí phát tài, nhưng đồng thời chúng ta còn có một cái tín điều khác, đó chính là đồ vật từ Kim Long Bảo hành đi ra ngoài, cần phải là đồ vật tốt."

"Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang tuy rằng đẳng cấp tương đối thấp, nhưng nếu đã nhập vào trong Kim Long Bảo hành ta, vậy thì đương nhiên cũng cần phải là thượng phẩm, nếu không, sẽ có tổn hại tới danh tiếng của Kim Long Bảo hành ta, cho nên chúng ta đương nhiên sẽ lựa chọn loại tốt hơn."

Lý Lạc và Thái Vi nhập tọa, rồi gật đầu đồng ý, nói: "Lữ Hội trưởng nói có lý."

Tống Sơn mặt trầm như nước, lão ta nhàn nhạt quét mắt nhìn Lý Lạc và Thái Vi một cái, cũng dần dần trấn tĩnh lại, bưng chén trà không mặn không nhạt nói: "Lữ Hội trưởng, loại chuyện này hà tất lãng phí thời gian, Thanh Bích linh thủy của Khê Dương ốc gần đây bị Nhật chiếu kỳ quang của Tùng Tử ốc ta đè ép tan tành, mà sự chênh lệch về Lực tôi luyện trong đó, ta nghĩ Lữ Hội trưởng hẳn cũng đã sớm điều tra qua."

"Ta có thể nói một cách không khách khí rằng, tại trong Thiên Thục quận này, muốn tìm được Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang có Lực tôi luyện cao hơn của Tùng Tử ốc Tống gia ta, là chuyện không thể."

"Nếu như Lữ Hội trưởng thật sự cảm thấy Khê Dương ốc là một lựa chọn tốt, vậy thì có thể nói thẳng, Tùng Tử ốc chúng ta rời khỏi là được."

Không thể không nói, gia chủ Tống gia này cũng là có phần khí phách, trong lời nói không mềm không cứng, đầy đủ khí thế.

Lữ Hội trưởng cười ha hả, nói: "Tống gia chủ không nên tức giận a, ta cũng biết chất lượng "Nhật chiếu kỳ quang" của Tùng Tử ốc vô cùng tốt, nhưng tóm lại cũng phải cho nhà khác có cơ hội thể hiện nha, nếu như đến lúc đó thật sự của Tùng Tử ốc là tốt nhất, ta sẽ bồi tội với Tống gia chủ."

Tống Sơn nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên dịu đi rất nhiều, sau đó tiếp tục trò chuyện, vui cười cùng Lữ Hội trưởng mấy câu, chỉ là trong lúc đó thỉnh thoảng lại liếc nhìn tới Lý Lạc, Thái Vi ở đối diện, trong ánh mắt có nét cười nhạt.

Đối với tình hình Khê Dương ốc, lão ta biết được cực kỳ rõ ràng, hiện tại đang còn trống vị trí Hội trưởng, Nhan Linh Khanh và Trang Nghị đấu đá túi bụi, vì vậy mà nội bộ Khê Dương ốc đền bây giờ vẫn chưa rõ ràng, kết quả tên Lý Lạc này còn muốn đến Kim Long Bảo hành cạnh tranh với Tùng Tử ốc bọn hắn, thật sự là có chút không biết trời cao đất rộng. Thực sự cho rằng với thân phận Thiếu phủ chủ Lạc Lam phủ thì có thể có tác dụng lớn lắm hay sao?

Tống Vân Phong cũng tiến tới ngồi xuống bên cạnh Tống Sơn, mặt không biểu tình chuẩn bị xem kịch vui.

Lữ Thanh Nhi thì đứng ở bên cạnh Lữ Hội trưởng, thân thể mảnh mai thon thả, dáng vẻ trong sáng nhẹ nhàng, có một sự hấp dẫn hoàn toàn khác với Thái Vi.

Chỉ là trong ánh mắt nàng cũng ẩn chứa một nét nghi hoặc và lo lắng, bởi vì nàng biết rõ, nếu như Lý Lạc không đưa ra được Nhất phẩm linh thủy thượng phẩm chân chính, thì hôm nay nhị bá của nàng tuyệt đối sẽ không lựa chọn Khê Dương ốc.

Mà Tống Sơn, Tống Vân Phong kia chắc chắn sẽ nhìn bọn họ như trò cười.

Vào lúc này, sau khi Lữ Hội trưởng trấn an Tống Sơn xong, ánh mắt cũng chuyển hướng tới Lý Lạc, Thái Vi, cười nói: "Hai vị hẳn cũng đã biết yêu cầu của Kim Long Bảo hành chúng ta rồi đi?"

"Đẳng cấp của Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang mặc dù thấp, nhưng nếu Lực tôi luyện thấp hơn 5,5 thành thì Kim Long Bảo hành chúng ta chắn chắn sẽ không xem xét."

Thái Vi thản nhiên cười hỏi: "Lữ Hội trưởng, Nhật chiếu kỳ quang của Tùng Tử ốc, Lực tôi luyện chỉ là đạt được 5,6 thành, phải không?"

"Chỉ là?"

Mí mắt Tống Sơn nhếch lên, cười nhạt nói: "Thái quản gia thực sự là khẩu khí không nhỏ a, Thanh Bích linh thủy của Khê Dương ốc lúc trước dường như chỉ "Cao đạt" 5,2 thành nha?"

"Tống gia chủ cũng biết đó là lúc trước." Thái Vi mỉm cười.

Ở một bên, Lý Lạc cầm cái rương trong tay đặt lên trên mặt bàn, sau đó mở nó ra, để lộ ra bốn mươi bình Thanh Bích linh thủy ở trong đó.

"Lữ Hội trưởng, cho phép ta giới thiệu một chút. Đây là sản phẩm hoàn toàn mới của Khê Dương ốc chúng ta, phiên bản Thanh Bích linh thủy tăng mạnh, nó có Lực tôi luyện... Sáu thành." Giọng nói nhẹ nhàng của Thái Vi truyền ra trong phòng.

"Sáu thành?"

Khuôn mặt Lữ Hội trưởng và Tống Sơn vào lúc này đều có chút biến đổi, người trước là nửa tin nửa ngờ, người sau thì cất tiếng cười nhạt.

Lữ Hội trưởng phất phất tay, lập tức có một gã thị nữ tiến tới, cầm Nghiệm tôi châm trong tay cắm vào trong một bình Thanh Bích linh thủy, sau đó vạch đo bắt đầu thay đổi, tại dưới ánh mắt nhìn kỹ của đám người Lữ Hội trưởng, Tống Sơn, nó ổn định tại vạch đo sáu thành.

"Thật đúng là đạt sáu thành?" Lữ Hội trưởng kinh ngạc nói.

Tống Sơn nhàn nhạt nói: "Khê Dương ốc thủ bút đích xác không nhỏ a, chỉ là không biết những Thanh Bích linh thủy này đến tột cùng là xuất từ trong tay tam phẩm Tôi Tướng sư, hay là hai vị tứ phẩm Tôi Tướng sư của Khê Dương ốc các ngươi a?"

Lữ Hội trưởng giống như có đăm chiêu, dù sao đẳng cấp của Nhất phẩm linh thủy không cao, nếu như là để cho một ít tam phẩm, thậm chí tứ phẩm Tôi Tướng sư xuất thủ luyện chế thì trái lại chất lượng của nó không khó để có thể đạt được sáu thành, nhưng nếu để cho loại Tôi Tướng sư cấp bậc như vậy đi luyện chế Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang thì bản thân việc đó chính là một loại tổn thất cực lớn.

Nếu dành thời gian như vậy để luyện chế tam phẩm Linh thủy kỳ quang, vậy thì giá trị lợi nhuận tạo ra được vượt xa Nhất phẩm.

Mà ý tứ trong lời nói của Tống Sơn, đơn giản chính là hoài nghi nhằm đạt được mục đích, Khê Dương ốc để cho một ít tam phẩm Tôi Tướng sư nhà mình đi luyện chế một nhóm Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang.

Ánh mắt Lữ Hội trưởng nhìn về phía Lý Lạc, nói: "Thiếu phủ chủ, Kim Long Bảo hành chúng ta cần, không phải chỉ có một nhóm này mà thôi, chúng ta cần phải một đơn đặt hàng lâu dài, nếu như Khê Dương ốc không thể ổn định cung ứng loại Thanh Bích linh thủy có chất lượng như thế này, đến lúc đó trái lại có chút không vui a."

Tống Sơn thần sắc hờ hững, bưng chén trà nhấp mấy ngụm, lão ta đương nhiên không tin Khê Dương ốc có năng lực ổn định sản xuất ra Thanh Bích linh thủy có Lực tôi luyện đạt được sáu thành, lẽ nào bọn họ còn có thể một mực hi sinh thời gian của Tam phẩm Tôi Tướng sư dùng để luyện chế Nhất phẩm linh thủy hay sao? Nói vậy, e rằng không cần bao lâu, Khê Dương ốc liền phải đóng cửa.

Lý Lạc đối diện với ánh mắt nghi vấn của Lữ Hội trưởng, thần sắc vẫn bình tĩnh, chỉ đáp: "Lữ Hội trưởng yên tâm, Lạc Lam phủ ta dù sao cũng là nhà lớn nghiệp lớn, sẽ không chỉ vì một chút lợi nhuận nhỏ nhoi này mà làm chuyện hồ đồ. Về phần nói để cho Tam phẩm hay thậm chí Tứ phẩm Tôi Tướng sư của Khê Dương ốc đi luyện chế Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang, loại chuyện ngu xuẩn này, Lạc Lam phủ ta càng sẽ không làm."

"Nếu như Lữ Hội trưởng tuyển chọn Thanh Bích linh thủy, ta đảm bảo, sau này Khê Dương ốc sẽ ổn định cung ứng lâu dài, đồng thời Lực tôi luyện sẽ không thấp hơn sáu thành... Hơn nữa về sau Khê Dương ốc bán ra Thanh Bích linh thủy, đều sẽ là bản tăng mạnh, toàn bộ Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang tại Thiên Thục quận trong tương lai tất nhiên Thanh Bích linh thủy sẽ là tốt nhất."

Nhìn thần sắc bình tĩnh của Lý Lạc, Lữ Hội trưởng trong lòng hơi chấn động, Lý Lạc có thể đưa ra lời bảo đảm này, lẽ nào Thanh Bích linh thủy của Khê Dương ốc bọn họ thật sự có thể ổn định nâng cao tới mức độ này mà không cần phải dựa vào tam phẩm Tôi Tướng sư đi làm sao?

Mà không chỉ ông ta bị chấn động với điều này, ngay cả biểu cảm của Tống Sơn, Tống Vân Phong vào lúc này cũng thoáng ngưng trệ lại một chút, khí thế của Lý Lạc vào lúc này quá mạnh mẽ, hoàn toàn không giống như là đang phô trương thanh thế.

Điều này làm cho Tống Sơn không thể không hoài nghi, lẽ nào Thanh Bích linh thủy của Khê Dương ốc thật sự đã có thể nâng cao đến mức độ này?

Thế nhưng là làm sao có thể chứ!

Tại nửa tháng trước, Thanh Bích linh thủy của Khê Dương ốc chẳng qua vẫn chỉ đạt tiêu chuẩn 5,2 thành, làm sao có khả năng trong vòng ngắn ngủi nửa tháng đã nâng cao được đến sáu thành? !

Mà nếu không phải là như vậy, thì Lý Lạc lấy đâu ra sức lực để cung ứng lâu dài Thanh Bích linh thủy có Lực tôi luyện đạt được sáu thành chứ?

Trong phòng, nhất thời rơi vào yên tĩnh, mà Lữ Thanh Nhi thì đầy hứng thú nhìn một rương Thanh Bích linh thủy kia, tuy rằng đối với điều này nàng cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng xuất phát từ trực giác nào đó, nàng cảm thấy, việc này có lẽ có chút liên hệ gì đó với Lý Lạc?

Lữ Hội trưởng mập mạp tay cầm một bình Thanh Bích linh thủy, trầm mặc mấy giây, rồi sau đó trên khuôn mặt tròn liền hiện ra nét tươi cười, ánh mắt chuyển tới Tống Sơn, có phần áy náy nói: "Tống gia chủ, xem ra lần này tạm thời không có cách nào hợp tác rồi."

Tống Sơn nghe vậy, cũng không nổi giận, trái lại bỏ chén trà xuống, nở nụ cười, nói: "Lữ Hội trưởng cần gì nói vậy, về sau luôn có cơ hội a."

"Nếu Lữ Hội trưởng đã đưa ra lựa chọn, vậy ta đây cũng không lưu lại lâu hơn nữa. Ha hả, nếu như sau này Khê Dương ốc cung cấp hàng xảy ra vấn đề, Lữ Hội trưởng có thể tìm Tùng Tử ốc chúng ta bất cứ lúc nào."

Tống Sơn này thể hiện ra được một ít phong độ của một người gia chủ, không có bởi vì bị Lý Lạc đánh úp một lần liền biến sắc, trái lại, lão ta còn quay về phía Lý Lạc cười nói: "Thiếu phủ chủ quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, nghe nói trước đây tại trong học phủ, còn tỷ thí hòa với Vân Phong một trận, xem ra trong tương lai, Lạc Lam phủ tại trong tay Thiếu phủ chủ, như trước có thể tiền đồ vô lượng nha."

Lý Lạc cũng là khuôn mặt tươi cười, nói: "May mắn mà thôi."

Tống Sơn cười cười, không nói thêm nữa, trực tiếp dẫn theo Tống Vân Phong mặt trầm như nước xoay người rời đi.

Mà sau khi đám người Tống Sơn rời đi, Lữ Hội trưởng cũng quay lại tươi cười với Lý Lạc, nói: "Lúc trước từng nghe Thanh Nhi nói qua, Thiếu phủ chủ đã giải quyết được vấn đề không Tướng, thực sự là rất đáng mừng."

"Mặt khác, về chuyện Thanh Bích linh thủy, chúng ta trước hết ký kết bản hợp đồng đi."

Thái Vi lập tức tiến lên, cùng Lữ Hội trưởng trao đổi, thống nhất một số điều khoản hợp đồng.

Tại trong lúc bọn họ bận rộn trao đổi thì Lý Lạc vươn người duỗi eo, Lữ Thanh Nhi đi tới, cười nhẹ nhàng nói: "Chúc mừng a."

"Nhờ có ngươi, nếu không, có thể sự việc sẽ phải phiền phức hơn một ít rồi." Lý Lạc nói lời cảm tạ, nếu như không phải có Lữ Thanh Nhi trực tiếp dẫn bọn hắn tới đây, một khi chờ cho Kim Long Bảo hành và Tống gia kí kết hợp đồng xong rồi, vậy thì có khả năng việc hôm nay cũng rất khó thành công.

Lữ Thanh Nhi khoát tay áo, nhắc nhở: "Nhưng mà ngươi càng nên dồn nhiều tinh thần và sức lực cho Đại khảo học phủ tới đây. Ngươi đã biết rồi đó, nếu như không lấy được chỉ tiêu trúng tuyển vào Thánh Huyền Tinh học phủ, thì đó mới là tổn thất lớn nhất."

Lý Lạc nghe vậy, cũng cười gật đầu.

Lữ Thanh Nhi đột nhiên nói: "Gần đây có thời gian không? Kỳ nghỉ nên không có người nào luận bàn với ta, nếu ngươi có thời gian thì chúng ta có thể cùng nhau luận bàn, xác nhận lẫn nhau."

Lý Lạc không biết nói gì: "Ta đi làm đống cát sao? Không đi không đi."

Lữ Thanh Nhi nghe vậy, mặt cười yếu ớt nhìn chằm chằm Lý Lạc mấy giây, sau đó xoay người rời đi.

...

Bên ngoài Kim Long Bảo hành, trên xe của Tống gia.

Tại khi không có người ngoài, khuôn mặt Tống Sơn mới trở nên âm trầm rất nhiều, trong khoảng thời gian này, Khê Dương ốc bị Tùng Tử ốc bọn hắn chèn ép rất dữ dội, kết quả không nghĩ tới, hôm nay đột nhiên quật khởi, hung hăng cho bọn hắn một cú.

Tuy rằng hợp tác với Kim Long Bảo hành, giá trị của số Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang đó không tính quá lớn, nhưng then chốt là điều đó sẽ tăng lên danh tiếng cho Nhật chiếu kỳ quang của bọn hắn, có lợi cho việc bọn hắn xưng bá thị trường Nhất phẩm Linh thủy kỳ quang tại Thiên Thục quận trong tương lai.

Mà bây giờ, lại bị Lý Lạc phá hủy.

"Cha, Khê Dương ốc kia thật sự có thể duy trì ổn định sản xuất ra Thanh Bích linh thủy có Lực tôi luyện sáu thành sao?" Tống Vân Phong có chút không thể tin nổi cất lời hỏi.

Tống Sơn nhàn nhạt nói: "Chờ xem sẽ biết."

"Thực sự là đáng ghét. Chúng ta đã phải trả một cái giá thật lớn, mới nhờ vào quan hệ của tỷ tỷ để mời được một vị Tôi tướng đại sư thay đổi công thức điều chế "Nhật chiếu kỳ quang", kết quả..." Tống Vân Phong có chút tức giận, nói ra.

"Chỉ là Linh thủy kỳ quang Nhất phẩm mà thôi."

Tống Sơn lắc đầu, nói: "Dù cho Khê Dương ốc bọn hắn lần này thắng một lần, nhưng bọn hắn không có khả năng đấu thắng được Tùng Tử ốc chúng ta."

"Tỷ tỷ ngươi đã truyền tin lại rồi, nàng rất nhanh liền sẽ trở về Nam Phong thành, đến lúc đó nàng tới tiếp quản Tùng Tử ốc, tất nhiên có thể phá hủy được Khê Dương ốc."

Tống Vân Phong nghe vậy, lập tức mặt hiện vẻ vui mừng. Tỷ tỷ Tống Khinh Vũ của gã trước đây cũng là tu hành tại Tôi Tướng viện của Thánh Huyền Tinh học phủ, thành tích nổi bật, nếu như nàng có thể trở về, Tùng Tử ốc bọn họ coi như đã có sức lực rồi.

"Chuyện trọng yếu nhất của ngươi hiện nay chình là Đại khảo học phủ. Ta hi vọng ngươi có thể tại nơi đó, lấy lại toàn bộ thể diện mà ngươi đã đánh mất trước đó." Tống Sơn nhàn nhạt nói.

"Mặt khác chờ hai ngày nữa ta sẽ đi Tổng đốc phủ một chuyến, con trai của Sư Tổng đốc, Sư Không là đệ nhất nhân của Đông Uyên học phủ, vừa vặn cùng tuổi với ngươi, các ngươi có lẽ có thể giao lưu nhiều hơn."

"Tổng đốc phủ?"

Tống Vân Phong ngẩn ra, Sư Không kia, nghe nói chính là người mà Nam Phong học phủ kiêng kỵ nhất trong Đại khảo học phủ lần này, hơn nữa với thân phận con trai của Tổng đốc, cũng khiến cho y trở thành đệ tử có quyền thế số một tại Thiên Thục quận, mà về mặt thân phận, người duy nhất có thể áp y một bậc thì cũng chỉ có vị Thiếu phủ chủ của Lạc Lam phủ, Lý Lạc rồi.

Đương nhiên, đó là chỉ Lạc Lam phủ tại thời kì toàn thịnh.

Hiện tại, nếu so sánh với vị kia, thân phận và danh tiếng của Lý Lạc đã kém hơn một đẳng cấp rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK