Thời đại của San-Diêu cũng vậy. Giả dụ coi Mãn Thanh là thị trường với 400 triệu dân - với tài nguyên vô cùng khổng lồ, những thứ này sẽ tạo thành lợi nhuận hàng trăm triệu lượng mỗi năm mà không cần đến buôn bán "bột mì". Nhưng nếu quá đam mê ngành công nghiệp hại người này để rồi gây thù chuốc oán không thể bình thường hóa, thì lấy gì làm niềm tin để hai bên cùng hợp tác về sau? Như vậy chẳng khác nào tham bát bỏ mâm, mổ gà lấy trứng. Vì món lợi nhỏ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.