“ Hả… Thưa Cô gia, là hai thuyền lớn, một thuyền chạy bằng hơi nước… như vậy chúng ta có đánh không?”
Dương Nghi Thanh rời mắt khỏi ống nhòm, gã quay sang San thiếu hỏi ý kiến, tất nhiên là bằng tiếng Hoa.
“ Quan trọng gì hai hay ba… chúng ta có nhường này chiến hạm còn sợ bọn hắn… Theo kế hoạch cũ… ĐÁNH”
San giọng đầy quyết tâm cùng tự tin hô đánh.
Tiếng tù và, tiếng trống đồng loạt cất lên. Các thủy thủ vào vị trí, người nào việc nấy, phân công nhiệm vụ rõ ràng.
Ngày 9 tháng 3 , theo y như hẹn quân Pháp tới Cù Lao Chàm để chuyển số gạo cùng thuốc men về đại bản doanh ở Sơn Trà.
Những ngày qua các nhóm cung cấp lương thực cho quân Pháp đều rất khó động, vì trên bộ quân Đại Nam đã ý thức được có kẻ tiếp tay cho giặc nên lùng sục gắt gao. Các mối cung cấp lương thực trở nên đứt quãng.
Chính vì vậy, mười lăm ngày trước nhóm “ Đồng Minh Thân Cận” người Hoa hứa chắc chắn sẽ có 150 tấn gạo thịt, cộng thêm thuốc men chữa tả lỵ thì quân Pháp- Tây Ban Nha mừng lắm.
Vấn đề ở chỗ đám người Hoa này sợ thuyền của Đại Nam chặn cho nên không dám đi từ Cù Lao Chàm vào vùng vịnh Đà Nẵng. Đi các chuyến lẻ 10-20 tấn không sao, 150 tấn cần nguyên một đội tàu, rất dễ bị phát hiện và tấn công.
Nghe cũng hợp lý.
Vậy là hai bên hẹn giao hàng ở Cù lao Chàm.
Lại hợp lý nữa. Quân Pháp cứ thế chui vào một cái bẫy được giăng sẵn, không mảy may nghi ngờ.
Tàu hơi nước ElCano luôn có nhiệm vụ tuần tra dọc bờ biển Mỹ Khê, tránh cho quân Đại Nam tập kích từ hướng này. Khoảng cách từ Bán Đảo Sơn Trà đi Cù Lao Chàm cũng chỉ 10 hải lý ( hơn 20km) vậy nên nơi này cũng thuộc vào hải phận tuần tra của nó.
Vùng biển Đà Nẵng hiện được chia theo khung giờ cho thuyền buôn hoạt động. Những khi hải quân Pháp – Tây Ban Nha tuần duyên thì cấm có thấy bóng tàu Đại Nam nào. Khi bọn Tây xong việc thì mới có vài cái thuyền của triều đình ló ra để bắt đám buôn lậu, mà lúc đấy thì chúng trốn tiệt rồi.
Hải quân Đại Nam không dám lái thuyền đi Cù Lao Chàm, vì khu này rất dễ đụng độ bất chợt đám thuyền lớn của bọn Tây Dương.
Chính vì thế Cù Lao Chàm trở thành đại bản doanh của đám buôn lậu vô lương tâm, chuyên cung cấp lương thực cho giặc Pháp.
Nhưng số phận bọn này cực thảm, không bị giết cũng bị đánh đập dã man, hiện thì đám này đang ở trong các nhà tù trên đảo do Thổ binh Trần thị canh giữ rồi.
Đám buôn lậu Hoa Kiều và một số người Đại Nam có nằm mơ cũng không ngờ được đồng bọn Dương Nghi Thanh của chúng lại là nội ứng cho quân triều đình Đại Nam .
Tàn dư Thái Bình Thiên Quốc – Đông Vương chẳng có một chút gì có thể gợi nên quan hệ cùng Đại Nam. Vậy mà lúc này mới lộ ra nguyên hình là một đám tay trong trà trộn khu vực này.
Đêm tối hai ngày trước. Như thường lệ đoàn thuyền họ Dương trở về đảo.
Nhưng điều không bình thường là đám này xuất hiện mỗi lúc một đông. Nào chỉ có hơn trăm tên hải tặc?
Nhân số ít nhất 300 người.
Đây là thuyền chiến của San thiếu đã lợi dụng đêm tối vượt qua vùng biển Đà Nẵng đi thêm hơn 10 hải lý tiến đến Cù Lao Chàm.
Để làm được điều phi thường này, bọn Nghi Thanh trong sáu tháng qua phải tập luyện không dưới mấy chục lần để có thể chuẩn xác di chuyển trong đêm.
Lần này chính Nghi Thanh làm hoa tiêu dẫn đoàn thuyền của San thiếu về căn cứ Hòn Lá. Từ đây 200 quân Trần gia chen chúc trên thuyền hải tặc lặng lẽ tiến về Hòn Lao, hang ổ của bọn buôn lậu.
Phía sau đám thuyền Hải Tặc Nghi Thanh chính là cả ba mươi thuyền chiến của San thiếu bao vây lấy bãi Tân Hiệp không cho thuyền vào ra.
Nửa đêm hôm ấy là tiếng súng nổ, bắn giết bắt bớ cùng đàn áp.
Quân Hà Tĩnh không hề nương tay. Đây là nhánh quân 200 người tinh nhuệ của Cán Ca với súng trường Colt revolving đã được nạp sẵn 6 viên đạn - còn bôi thêm mỡ, sáp. cho an toàn.
200 thằng dùng hàng này có thể tàn sát cả cái làng Tân Hiệp hơn ngàn người, rồi chứ đừng nói chuyện bắt bớ 300 tên buôn lậu.
Lại thêm có thổ địa Nghi Thanh dẫn đường thì không có một nhóm nào thoát được.
Nếu có chạy thoát vài tên vào rừng cũng đừng mong rời khỏi đảo, vì thuyền bè đã bị phá sạch sẽ , từ thuyền to đến thuyền nhỏ. Đến cái thuyền thúng cũng bị lôi ra băm sạch.
Kế hoạch phục kích chiến hạm ElCano vào hai ngày sau không thể bị lộ. Các yếu tố gây rủi ro phải loại bỏ hoàn toàn.
Cho nên xin lỗi ngư dân trên đảo rồi. Thuyền của các người giờ là thứ nguy hiểm trong mắt San thiếu.
Đánh trận sau có thể đền bù, giờ không phải lúc lòng dạ đàn bà.
Đúng 9 giờ 30 sáng ngày 9/3, quân Tây Ban Nha có mặt ở Hòn Lá để nhận hàng, phải nói bọn Tây Dương rất tôn trọng giờ giấc. Một điểm cộng cho đám này.
Rất nhanh tàu hải tặc Thái Bình Thiên Quốc rời đảo tiến ra khơi, trên boong tàu chất đầy các bao gạo nhìn rất dễ nhận biết.
Rất nhanh cả ElCano và Némésis giảm tốc độ. Bọn họ từ ống nhòm đã nhận ra đây chính là “Đồng Minh’ .
Mấy anh Thái Bình Thiên quốc rất dễ nhận dạng, giữa một đám Ghe – Bàu Đại Nam thì thuyền kiểu Trung Quốc rất đặc biệt.
“ Buổi sáng tốt lành, Dương tiên sinh” cố vấn chính trị và quân sự giáo sĩ Pellerin thò đầu ra khỏi sàn thuyền cao đến 12 m của Elcano mà chào hỏi.
Thời này dám truyền giáo chính là chuyên gia ngôn ngữ học, chúng biết rất nhiều thứ tiếng. Pellerin là đang dùng tiếng Quan Thoại để nói chuyện cùng Dương Nghi Thanh.
“ Buổi sáng tốt lành, giáo sĩ Phùng Liên” Dương Nghi Thanh đứng trên đầu thuyền gỗ vẫy tay nhiệt tình đáp lễ.
Hai người đã có sáu tháng qua lại, coi như là quen biết khá thân thiết. Nhất là Nghi Thanh thường hay hỏi về giáo lý kinh cựu ước, nên càng chiếm được thiện cảm của Pellerin.
“ Dương tiên sinh, anh cho chuyển hàng đến thuyền Némésis phía sau. Chúng tôi có nhiệm vụ tuần canh đảo này. Sau 2 tiếng đồng hồ nữa chúng tôi sẽ quay lại” Tay giáo sĩ hô lớn hướng dẫn cho đám hải tặc buôn lậu xếp dỡ hàng.
Dương Nghi Thanh gật đầu, coi như hiểu ý.
Hắn lại càng phục San Thiếu. Trong một thoáng khi xuất hiện hai chiến hạm, ngay lập tức Cô gia đã vạch ra ba phương án khác nhau để tùy cơ ứng biến.
Tình huống một , cả hai thuyền cùng dừng lại thì sẽ ứng phó ra sao?
Tình huống hai, một trong hai thuyền rời đi thì sẽ làm gì?
Tình huống ba, xấu nhất, ví như địch nghi ngờ sẽ phản đòn như thế nào?
Rất nhanh chóng, các hướng giải quyết được đưa ra theo từng tình huống phát sinh, vô cùng kín kẽ và tỉ mỉ.
Có điều Cô gia không đứng ra trực tiếp chỉ đạo mà đẩy ông Cán ra nói chuyện.
Nghi Thanh là người duy nhất ở đó khi hai cha con nhà này ủ mưu.
“Treo cờ số 2 lên.”
Họ Dương nói với tên thuyền phó bên cạnh, thằng này rất nhanh chạy đi thực hiện. Đây có nghĩa là tuân theo phương án thứ hai mà hành động.
Lúc này trên đảo Hòn Lá thì San thiếu cũng chứng kiến cảnh thuyền hơi nước ElCano kéo còi ầm ĩ đang từ từ rời đi.
“ Tốc độ không quá nhanh, hướng về phía Hòn Lá, khoảng cách tầm gần hai hải lý …. Biểng! mau phất cờ báo hiệu cho tất cả chiến hạm bọc thép chuẩn bị, theo đúng kế hoạch thứ hai hành động..”
San không được phép trực tiếp tham chiến, hắn chỉ có thể ở trên đảo làm chỉ huy và khán giả.
Cán ca không cho và các sĩ quan khác cũng kịch liệt phản đối vì San... chưa đủ tuổi.
Được rồi.. không tham gia thì không tham gia, Cậu ở đây xem kịch cũng vui rồi… “Lên! Phang chết cụ bọn Tây cho cậu.” San hò hét trong lòng.
Ánh mắt diều hâu của San thiếu đặc biệt hung lệ vào lúc này. Thắng bại của trận chiến này quyết định mức độ thành công của toàn chiến dịch.
Nếu để hai chiến hạm này chạy thoát thì San thiếu và Trần gia quân chỉ còn cách cường công đám giặc Tây, thắng thua không biết nhưng tổn thất sẽ rất nặng.
“ Báo cáo Trung Tá. Phía sau đảo xuất hiện năm tàu lạ lao trực diện về phía chúng ta.”
“ Sao?” Trung Tá Oscaritz- chỉ huy chiến hạm Elcano xém chút đánh rơi ly cà phê trên tay.
Từ đầu cuộc chiến đến giờ, công việc của Hải quân rất nhẹ. Nhất là đối với chiến hạm động cơ hơi nước ElCano. Chỉ cần hắn xuất hiện nơi nào thì nơi đó quân Đại Nam chạy như vịt cả. Được trang bị 35 khẩu pháo 24 pound mỗi bên mạn tàu, cộn thêm 8 khẩu pháo 32 pound khiến cho ElCano là một con quái vật thực sự trong cuộc chiến tranh không có chút nào cân sức về công nghệ này.
Chính vì thế, Oscaritz cảm thấy cực kỳ nhàm chán cũng như thảnh thơi. Đối với hắn bộ binh là chuyện bộ binh. Hải quân Tây Ban Nha chiến đấu ở cái xứ man di này là bất khả chiến bại.
“Trung Tá, xoay thuyền bắn chìm chúng nó được chứ?”
Thuyền phó Patricio Montojo y Pasarón đứng bên cạnh gợi ý.
“ Không không, Patricio thân mến, chúng ta không đủ pháo thủ để phát huy toàn bộ sức mạnh của ElCano. Cứ húc thẳng lúc này mới thực sự hiệu quả ”
Oscaritz nheo quan sát kỹ mấy chiến hạm “ cổ” trước mặt, hắn lắc đầu bỏ qua ý kiến của thuyền phó mà ra lệnh.