Cãi nhau một hồi lâu, cuối cùng San thiếu cũng hậm hực vẻ mặt quay trở lại chỗ đám đại lão quân sự của xứ Quảng. “Bị đòi nợ?” “Cha vợ hiểu tiếng Tây?” San thiếu ngạc nhiên gật đầu sau đó hỏi lại Phương Soái. “Thày nỏ (không) hiểu, nhưng đoán được.... Nợ nhiều không rứa?” Cụ Phương nhìn con rể ái ngại mà vỗ vai an ủi. “Thày thanh liêm một đời cho nên nỏ (không) có nhiều tiền… Nhưng làm quan gần bốn mươi năm cũng tích được hai ngàn lạng bạc. Để mai cha nói thằng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.