“ Theo bề tôi… hay là chịu nhân nhượng mở giao thương, cho phép truyền đạo, cho phép bọn Tây đặt một vài trụ sở ở Đà Nẵng để buôn bén (bán)? Khi này đạn pháo, vũ khí hiện đại đều thiếu. Đánh thì khẳng định khó théng (thắng) nổi. Chúng ta cứ tạm hoãn binh chờ lúc mô (nào) có thể tự chế tạo đạn pháo mới thực áp lên lũ Tây…” Với chất giọng Quảng Ngãi, lão già Trương Đăng Quế lúc này đứng ra lên tiếng. “ Quốc công nói có lý. Bẩm bệ hạ, khi này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.