Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!”

“Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!”

Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào.

“Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!”

“Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục, bị người khác xem như một con chó hoang, lúc ấy người Dương gia đang ở nơi nào?”

“Hiện nay toàn bộ Dương Gia không người chống đỡ, bọn họ đột nhiên lại muốn ta quay về thừa kế cơ nghiệp gia tộc. Thật là hoang đường!”

Vừa dứt lời, Dương Tiêu không chút do dự liền quay người tiến vào Tập đoàn Y Dược Đường Nhân.

Đường Gia, gia tộc hạng hai tại Thành phố Trung Nguyên, vào thời điểm năm năm trước, Đường lão gia đột nhiên đem đệ nhất mỹ nhân của gia tộc hứa gả cho Dương Tiêu, chuyện này đã gây ra một trận chấn động cực kỳ lớn cho toàn bộ người ở Thành phố Trung Nguyên, hơn nữa cũng vì danh tiếng “Tên phế vật” của Dương Tiêu đã khiến cho Đường Gia đệ nhất mỹ nhân Đường Mộc Tuyết bị chê cười suốt năm năm liền.

Thân phận thật sự của Dương Tiêu chỉ duy nhất Đường lão gia nắm rõ, nhưng đáng tiếc bí mật đó cũng đã theo Đường lão gia về nơi chín suối, khiến cho Dương Tiêu hoàn toàn trở thành trò cười trong mắt kẻ khác.

“Dương Tiêu, cậu vẫn còn mặt mũi đến đây sao? Đã năm năm nay vẫn không tạo ra được chút thành tích nào! Tôi thấy cậu chính là đang ngồi không hưởng lương công ty, Đường Gia làm sao lại có loại sâu mọt tệ hại đến như vậy?”

Vừa bước vào phòng hội nghị, âm thanh như sấm rền bên tai của Tổng giám đốc Đường Hạo đã khiến cho không khí trong phòng hội nghị trong khoảnh khắc trở nên cực kỳ căng thẳng.

Trên khuôn mặt Dương Tiêu không lộ chút cảm xúc nào khác, thản nhiên đối mặt với tiếng gào thét của Đường Hạo, hắn đã sớm quen thuộc với điều này, trong suốt năm năm ở rể, chỉ cần bắt được cơ hội Đường Hạo nhất định sẽ tìm cách châm chọc hắn một phen.

Nhìn thấy Dương Tiêu tiến vào phòng hội nghị, một người phụ nữ dung mạo tuyệt sắc, khoác lên mình bộ trang phục công sở, tiến đến trước mặt Dương Tiêu, đột nhiên nhíu mày, lạnh nhạt hỏi, “Ai cho anh tiến vào đây?”

Mỹ nữ với nhan sắc sắc nước hương trời đang đứng trước mặt Dương Tiêu chính là người vợ trên danh nghĩa của hắn Đường Mộc Tuyết, cũng là mỹ nữ đứng đầu bảng xếp hạng Trung Nguyên.

Cảm nhận được sự lạnh nhạt tỏa ra khắp người Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu có chút ngại ngùng gãi đầu, “Mộc Tuyết, có phải anh đến không đúng chỗ rồi không?”

Hôm nay là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, tất cả nhân viên của Tập đoàn Y Dược Đường Nhân đều bắt buộc phải có mặt đầy đủ.

“Dương Tiêu, có phải anh cố ý khiến tôi cảm thấy mất mặt không?” Nhìn chằm chú vào khuôn mặt mờ mịt của Dương Tiêu, những giọt nước mắt uất ức của Đường Mộc Tuyết suýt chút nữa không kìm chế được mà tuôn rơi.

Năm năm trước, ông nội đột nhiên hứa gả cô cho Dương Tiêu, mọi chuyện xảy ra một cách đầy bất ngờ khiến cho Đường Mộc Tuyết có chút trở tay không kịp, cảm giác bản thân cô như đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu.

Năm năm chung sống, tình cảm Đường Mộc Tuyết dành cho Dương Tiêu vô cùng phức tạp.

Cũng vì trong năm năm nay, Dương Tiêu đối với cô chính là thái độ phục tùng tuyệt đối, bảo sao nghe vậy, chưa bao giờ chạm đến giới hạn cuối cùng, các công việc như giặt giữ, nấu nướng dọn dẹp đều do một tay hắn hoàn thành, mỗi ngày sau trước khi cô tan ca về đến nhà, Dương Tiêu luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng nước rửa chân, giúp cô xoa bóp đấm lưng.

Cô không ghét Dương Tiêu, chính là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Chỉ cần Dương Tiêu có chút tiến thủ, có lòng ham học hỏi, thì gia đình của bọn họ cũng không đến mức trở thành trò cười cho kẻ khác.

Nhưng hôm nay chính là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, Dương Tiêu trong suốt năm năm không tạo ra một chút thành tích nào trong công việc, nếu hắn tham gia cuộc hội nghị này không phải chính là khiến cô mất mặt hay sao? Đường Mộc Tuyết trong lòng càng suy nghĩ càng cảm thấy uất ức.

Mắt thấy Dương Tiêu không lên tiếng, Đường Hạo liền mở lời châm chọc, “Đường Mộc Tuyết, tên phế vật Dương Tiêu này đã làm việc tại Tập đoàn Y Dược Đường Nhân được năm năm, nhưng một chút thành tích cũng không có, bản thân là Tổng giám sát phòng Thị Trường, cô nói xem phải giải thích chuyện này như thế nào đây?”

“Dương Tiêu không phải chính là kẻ có tiếng tăm lừng lẫy, nổi tiếng sống dựa hơi vào phụ nữ, hắn ta làm sao có thể lập được thành tích? Nếu tôi là hắn, sớm đã tìm một miếng đậu hủ mà đập đầu chết rồi!”

“Không phải sao? Đồ bỏ đi này chính là sự xỉ nhục đối với Đường Gia chúng ta, tôi đúng là xui xẻo tám đời mới chung một gia tộc với hắn!”

Trong phòng hội nghị tràn ngập tiếng dè bỉu, khinh thường từ những người dòng chính của Đường Gia, ánh mắt tràn ngập căm ghét nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu.

Đường Mộc Tiêu lạnh nhạt nhíu mày nói, “Đường Hạo, hôm nay là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, tôi không muốn cùng anh so đo! Anh tốt nhất đừng nên quá đáng.”

Cô và Đường Hạo trước giờ vốn không vừa mắt nhau, Đường Hạo xỉ nhục Dương Tiêu, cũng chính là xỉ nhục cô, dù cho cô đối với Dương Tiêu cũng tràn ngập thất vọng, nhưng cũng không thể mở to mắt mà nhìn Dương Tiêu bị Đường Hạo xỉ nhục như vậy được.

Mắt thấy Đường Mộc Tuyết đột nhiên thay đổi thái độ, bảo vệ lợi ích của Dương Tiêu, toàn bộ những người dòng chính Đường Gia trên mặt có chút thảng thốt.

Đến bản thân Dương Tiêu cũng có chút kinh ngạc, đây cũng là lần đầu tiên trong năm năm Đường Mộc Tuyết đứng ra bảo vệ hắn.

Nghe vậy, Đường Hạo có chút hẹn quá hóa giận nói, “Đường Mộc Tuyết, cô đây là có ý gì? Cố ý muốn chống đối với tôi sao?”

Có thể nói, trong lớp những người trẻ tuổi của toàn bộ Đường Gia, xuất sắc nhất chính là Đường Hạo và Đường Mộc Tuyết, Đường Hạo đến nằm mơ cũng muốn dồn Đường Mộc Tuyết vào chỗ chết, sau đó thuận lợi chiếm đoạt vị trí chủ nhân Đường Gia.

“Đường Hạo, đủ rồi!” Đường Mộc Tuyết tức giận hét lớn.

Chứng kiến tình cảnh trước mặt, trong lòng Dương Tiêu vô cùng hổ thẹn, ở rể Đường Gia năm năm, vì hắn mà khiến cho Đường Mộc Tuyết không biết bao nhiêu lần phải chịu xỉ nhục.

Cũng có thể nói rằng, Đường Tuyết trải qua năm năm này vô cùng cực khổ.

Nhận ra rằng Đường Mộc Tuyết vẫn đang bảo vệ Dương Tiêu, Đường Hạo phẫn nộ nói, “Đường Mộc Tuyết, cô xem Đường Gia là nơi nào? Là nơi cho tên phế vật Dương Tiêu có thể tùy tiện đục khoét ăn mòn sao?”

Lúc này, Đường Hạo khinh thường nhìn Dương Tiêu, “Mày là đồ sao chổi, toàn thân đều xúi quẩy, nếu không phải vì mày, Đường Gia cũng không đến mức bị kẻ khác lấy ra châm chọc, nói không chừng Đường Gia còn có thể bước lên vị trí gia tộc hạng nhất, năm năm không thành tích, nếu tao là mày đã sớm kiếm một khe nứt mà trốn mình trong đó rồi!”

“Vậy sao?” Dương Tiêu vừa cười vừa lắc đầu.

Sáu năm trước, Dương Tiêu đồng thời lâm vào tình cảnh bị anh trai cùng cha khác mẹ vu oan giá hoại, lão thái quân trong gia tộc bị anh trai lừa gạt, không niệm tình mà trục xuất hắn ra khỏi Đế Đô, khung cảnh tuyệt tình ngày ấy vẫn còn hiện rõ trước mặt.

Sau đó, chính vào thời điểm Dương Tiêu sa sút còn thua cả một con chó, đã khiến hắn tình cờ gặp được một ông lão, ông lão nhận thấy hắn có tư chất khác người, liền phá lệ nhận làm đệ tử thân truyền, thân phận ông lão cực kì lớn mạnh, sau đó đã sắp xếp cho hắn ở rể Đường Gia với mục đích kiểm tra năng lực.

Không ai ngờ rằng, ông lão năm đó chính là chủ nhân thật sự của Tuyệt Thế Long Môn.

Tuyệt Thế Long Môn, là tổ chức thần bí nhất trên Thế Giới, nắm giữ trong tay hơn một nữa quyền lực và tiền tài trên khắp Thế Giới.

Nội bộ Tuyệt Thế Long Môn, ngoài trừ Long Chủ, còn có Tứ Đại Long Vương, Bát Đại Thiên Sứ cùng với các đại cao thủ cấp thế giới sức mạnh siêu phàm, đến Kungfu King Nam Mỹ cũng chỉ là kẻ sai vặt trong nội bộ Long Môn.

Sáu năm trước, chủ nhân Long Môn tiến hành khảo nghiệm Dương Tiêu, bái sư học nghệ một năm, ở rể năm năm, đồng thời đưa ra lời cảnh cáo Dương Tiêu trong thời gian năm năm ở rể không được điều động đến nguồn tài nguyên của Long Môn, mục đích chính là để rèn luyện tâm tính của hắn.

Mắt thấy Dương Tiêu còn dám cãi lại, Đường Hạo liền tức giận phừng phừng nói, “Không phải sao? Mày chính là thứ không có tiền đồ!”

Lời này của Đường Hạo vừa dứt, có một người vội vã tiến vào nói, “Tổng Giám đốc, Đông Hải Lý Gia Lý Minh Hiên đặc biệt đến viếng thăm!”

Lý Minh Hiên? Sắc mặt Đường Hạo đột ngột thay đổi.

Đông Hải Lý Gia được xem như gia tộc lớn mạnh nhất Đông Hải, chỉ cần Lý Gia động một đầu ngón tay, chưa đến một tiếng đồng hồ, Đường Gia của bọn họ tuyệt đối có thể tan thành tro bụi, nhân vật lớn như vậy tại sao lại đột nhiên đến đây?

“Nhanh, mau mời Lý công tử vào!” Đường Hạo hét lớn.

Nhân vật lớn như vậy, đừng nói hắn không thể đắc tội, dù cho toàn bộ Đường Gia cũng không dám đắc tội.

Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, một thiếu niên phong thái hiên ngang từ từ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, người thiếu niên này chính là Lý Minh Hiên, thiếu chủ của Đông Hải Lý Gia, gia tộc lớn mạnh nhất Đông Hải.

Đường Hạo vội vã tiến lên nịnh bợ nói, “Không biết Lý công tử đại giá quang lâm vì việc gì?”

“Tôi cùng Dương Tiêu của Đường Gia quí vị, vừa gặp mặt như đã quen biết từ lâu, đây là hợp đồng mua bán trị giá ba mươi triệu!” Lý Hinh Hiên tiện tay vứt bản hợp đồng lên bàn.

Cái gì!

Cùng Dương Tiêu vừa gặp mặt như đã quen biết?

Còn ký kết đơn hàng trị giá ba mươi triệu?

Chuyện này làm sao có thể xảy ra?

Ngay lúc này, toàn bộ người Đường Gia nhất thời kinh ngạc không thôi, ngạc nhiên đến há hốc mồm.

Cùng thời điểm đó, điện thoại Dương Tiêu cũng nhận được một tin nhắn.

“Điện hạ, kỳ kiểm tra kết thúc, chúc mừng ngài đã trở thành chủ nhân đời kế tiếp của Long Môn, tài khoản đã được mở khóa, nguồn tiền vốn một ngàn tỷ Long Môn đã được nạp vào tài khoản, ngài có thể tùy ý điều khiển chi phối!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang