Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1109:

 

“Ừ!” Triệu Thiết Căn đồng ý.

 

Trong đám con cháu nhà họ Triệu này chỉ có Triệu Văn Triết là đã từng thây chuyện đời, Triệu Thiết Căn tin vào sự phán đoán của Triệu Văn Triết.

 

Triệu Văn Triết càm lấy hộp trang sức tinh xảo, liếc nhìn Dương Tiêu rôi lạnh lùng nói: “Xem cậu còn muôn giả vờ tới khi nào!”

Tôi mua một bộ trang sức phỉ thúy.

 

hoàng gia cập thập nhất cũng đã tồn thất nặng nề, chưa kể là phê vật Dương Tiêu nhỏ bé nhà cậu.

 

Danh tiếng phé vật của Dương Tiêu đã lan truyện trong nhà họ Triệu từ lâu, Triệu Văn Triệt không tin Dương Tiêu có thể mua được bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia giá trị trên trời.

 

“Ông nói xem bộ trang sức này là thật hay là giả?” Triệu Cầm lo lắng nhìn Đường Kiến Quốc.

 

Đường Kiến Quốc thấp giọng nói: “Khó nói!”

 

Họ thực sự không biết Dương Tiêu có tiền hay không, họ luôn nghĩ tiền của Đường Mộc Tuyết là do Lý Minh Hiên đưa.

 

Kể từ khi Triệu Cầm tiếp cận với Lý Minh Hiên, thái độ từ chồi xa cách hàng ngàn dặm của Lý Minh Hiên đối với Triệu Cầm đã làm mới tam quan của Triệu Cầm và Đường Kiến Quốc.

 

Điều này làm cho hai người bọn họ nghi ngờ phải chăng Dương Tiêu là nhà giàu ân mình?

 

Phế vật năm năm này cũng là giả vờ?

 

Trên mặt Dương Tiêu không có gợn sóng, toàn thân anh tính tình cương trực, tủy ý cân nhắc.

 

“Đóng gói đẹp thì thế nào? Bao bì giả càng tỉnh xảo!” Triệu Văn Triết chế nhạo.

 

Đám con cháu nhà họ Triệu đều vươn đầu, muốn xem thực hư thế nào.

 

Dưới ánh mắt của mọi người, Triệu Văn Triết nhanh chóng mở hộp. trang sức ra, ba loại trang sức đập vào mắt mọi người.

 

“Cái này… thật tinh xảo!”

 

Vừa mở ra, một loại cao quý toả ra khiến đám người nhà họ Triệu choáng váng.

 

“Cái này… cái này lại có thể là…”

 

Triệu Văn Triết nhìn kỹ hơn, nhìn chăm chằm đến mức mắt muốn lòi ra ngoài.

 

Đúng vậy, đây là thật, trên đồ trang sức phỉ thúy hoàng gia có ký hiệu đặc biệt của họ, sẽ không có hàng giả.

 

Dương Tiêu nhìn Triệu Văn Triết cười khây: “Bây giờ anh còn gì để nói?”

 

“Văn Triết, rốt cuộc đây là thật hay giả?” Triệu Thiết Căn cũng trở nên trịnh trọng.

 

Triệu Văn Triết thu lại vẻ mặt hơi kinh ngạc, chỉ vào trang sức phỉ thúy.

 

hoàng khinh thường nói: “Bác cả, mọi người, đây là đô giải”

 

“Cái gì2 Giả?” Đám người đột nhiên giật mình.

 

Triệu Văn Triết biệt đó là thật nhưng cô ý nói là giả, mục đích là làm nhục Dương Tiêu, khiến Dương Tiêu bị nhà họ Triệu coi thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK