Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1855:

Bạch Long Xã chỉ là tạm thời. Chỉ cần tên này dám động vào chị đại, chị đại nhất định sẽ chém tên này thành từng mảnh!”

Nhóm nữ tù nhân thì thào, bọn họ nhìn chằm chằm Dương Tiêu với ánh mắt kiêng ky, nhưng trong lòng lại khinh thường Dương Tiêu.

Tất cả bọn họ đều biết Lưu Phượng đến từ một gia đình giàu có ở Đề Đô, là vợ của một chủ nhà giàu có, vì cãi nhau với chông nên mới bị giam trong Bạch Long Xã.

Mặc dù Lưu Phượng bị giam trong Bạch Long Xã, nhưng các thành viên trong Bạch Long Xã vẫn khách sáo với Lưu Phượng, không hề dám bỏ bê bà ta.

Vì vậy, Lưu Phượng vẫn sống thoải mái, chỉ là Lưu Phượng bị giam đơn giản mà thôi.

Chính vì vậy mà nhóm nữ tù nhân coi Lưu Phượng là người đứng đầu và kính trọng, bọn họ không dám xúc phạm đến uy nghiêm của Lưu Phượng.

“Can đảm lắm!” Nhìn chằm chằm Lưu Phượng dám đôi mặt với mình, mặt mày Dương Tiêu ảm đạm âm u nói.

Lưu Phượng giễu cọt: “Tôi tới rồi, cậu dám động vào tôi thử xem, cậu dám động vào một sợi tóc của tôi xem, tôi bảo đảm sau khi ra ngoài sẽ khiến mẹ con cậu hồi hận khi đến thê giới này!”

Vẻ mặt bà ta tràn đày châm chọc, giông như đang nói bà đây thích nhìn cậu muốn giêt bà đây nhưng lại không giết được.

“Hói hận khi đến thế giới này? Tết!

Tốt lắm! Rất tốt!” Nhìn chằm chằm Lưu Phượng không ai bì nổi, ánh mắt Dương Tiêu lạnh lùng bắn ra.

Vút!

Ngay sau đó, Dương Tiêu giơ tay phải lên đánh mạnh vào khuôn mặt già của Lưu Phượng.

“Cậu… cậu dám động vào tôi?” Nhìn thây động † tác của Dương Tiêu nhanh đến vậy, sắc mặt Lưu Phượng chợt thay đổi lón.

Bà ta muốn lùi lại, nhưng phát hiện tốc độ của Dương Tiêu quá nhanh khiến bà ta không có thời gian phản kháng lại.

ChátI!!!

Dưới cái nhìn của bọn nữ tù nhân, Dương Tiêu tát một cái trời giáng lạnh thâu xương, đánh mạnh vào khuôn mặt già của Lưu Phượng, một cái tát chói tai khiến cho người ta kinh hãi run sợ.

Lựu Phượng hoàn toàn không chịu nồi sức lực của Dương Tiêu, thân thể lảo đảo, bị đánh bay xa mấy mét.

Phịch, cuối cùng Lưu Phượng đập vào một cái bàn trong phòng giam, cái bàn này không chịu nỏi lực lượng cực lớn mà Lưu Phượng đang gánh lập tức vỡ tung.

“Chị đại!” Nhìn thây Lưu Phượng bị Dương Tiêu tát mạnh vào mặt, bọn nữ tù nhân trong phòng giam đều sững SỜ.

Đầu óc Lưu Phượng ong ong, bà ta hoàn hồn lại nhìn Dương Tiêu, tức . giận nói: “Mày dám đánh tao? Thằng súc sinh nhà mày dám đánh tao?”

“Đứng lên!” Dương Tiêu đi từ từ về phía trước.

Lựu Phượng tức sắp phát điện, cho dù bị giam giữ nhưng bà ta vẫn xuất thân từ gia đình quyền thế.

Cảm giác kiêu ngạo mãnh liệt tự phát sinh ra, Lưu Phượng bò dậy, hai mặt bà ta nứt ra, hai tay nhào về phía cô của Dương. Tiêu: “Súc sinh, tao phải lấy mạng của mày!”

Chát!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK