Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1848:

Ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, nhìn xác chết nằm la liệt trên mặt đất, hai tráắm người còn lại trong Bạch Long Xã đều sắp nứt cả tim gan.

Chỉ thấy tàn nhẫn, chưa bao giờ nhìn thấy sự tàn nhẫn như vậy.

Chỉ trong vòng chưa đầy mười phút, chỉ trong vòng chưa đây mười phút hơn tám trăm người trong Bạch Long Xã bọn họ đã bị giệt.

Họ không hề biết rằng người đứng trước mặt họ chính là Dương Tiêu, thần chết điện hạ khiến người khác nghe tin đã sọ mắt mật.

Trong thời kỳ đỉnh cao, bất cứ nơi nào Dương Tiêu đi qua đều có thể gây ra một cơn bão đẫm máu.

Anh từng bị sát thủ hàng đầu quốc tế đuổi giết, anh từng bị hàng chục nghìn lính đánh thuê hàng ‹ đầu quốc tế đuồi giết, anh đã từng bát châp mưa đạn.

Dù vậy, Dương Tiêu chưa bao giờ mắt mạng!

Nhóm người Bạch Long Xã đứng trước mặt Dương Tiêu như những con cừu non bị làm thịt, như thê không chịu nôi một đòn.

Lúc này, họ mới nhận ra sự sống mong manh đến nhường nào, bọn họ mới thực sự biết hoá ra trên đời này thật sự có thần chết.

Bộp bộp!

Nhìn thầy Dương Tiêu cầm dao đi về phía họ với vẻ mặt thờ ơ lạnh lẽo, cả đám mật hôn mất vía.

Bọn họ biết đối phương có ý định giết người bay tung tóe, đây là đang muôn tiêu diệt toàn bộ Bạch Long Xã.

“Đại ca, ông lớn, chúng tôi sai rồi, chúng tôi đầu hàng, xin hãy tha cho chúng tôi một con đường sông!” Một người không nhịn được sợ hãi hét lên.

Đáng tiếc là Dương Tiêu không dừng lại.

Lúc này ánh mắt của Dương Tiêu chỉ có lạnh lẽo, mẹ của anh bị giam trong Bạch Long Xã, bản thân Dương Tiêu cũng không có ân tượng tốt với đám người này. Bên cạnh đó, Bạch Long Xã là thế lực lớn nhất Đề Đô, làm loạn trật tự xã hội, đám người này chết cũng chưa hết tội.

Vì vậy, Dương Tiêu không hề nhẹ tay.

Thấy vẻ mặt Dương Tiêu không. hề có gợn sóng, một tên vạm vỡ hít sâu một hơi: “Các anh em, thằng nhóc này sẽ không dễ dàng tha chúng ta, đánh trả còn hơn bị làm thịt, có lẽ chúng ta vần còn có hy vọng, đấu với cậu ta, giết! “

“GiếtIII”

Có người dẫn đầu, một đám liều mạng lại bừng bừng sát khí, bọn họ bât chấp tính mạng lao thẳng về phía Dương Tiêu.

Kít!

Đúng lúc này, một chiếc xe thể thao quốc tế dừng trước cổng Bạch Long Xã, nhìn thây hàng trăm người đang tấn công Dương Tiêu, người trong xe kinh ngạc: “Tât cả dừng tay ngay cho tôi”

Đáng tiếc, đã quá muộn!

Bốp bốp bóp bóp!

Ánh mắt Dương Tiêu lạnh lùng bắn ra, hơn hai trăm người lao về phía anh lần lượt ngã xuông đất, trung bình môi giây có ít nhật ba người chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK