Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 565:

 

Lúc này, cánh tay của Đường Đường bị giữ lại, cô không thể chống cự lại.

 

Nhìn thấy thanh niên cầm đầu càng ngày càng gần, Đường Đường duỗi chân ra đạp theo bản năng, đạp trúng đùi của thanh niên cầm đâu.

 

Lại bị Đường Đường đánh, tên cầm đầu nổi giận đùng đùng, tát vào mặt Đường Đường một cái.

 

Cái tát vô cùng phũ phàng.

 

“Con đĩ, còn dám giở mánh khóe, ông đây sẽ chơi chết cô!” Thanh niên cầm đầu lấy ra một con dao găm, uy hiếp Đường Đường.

 

Đường Đường nhìn con dao găm càng thêm hoảng sợ: “Đừng… đừng mài! Tôi có thể đưa tiền cho các anh, muốn thế nào cũng được!”

 

“Tiền? Ông đây không thiếu tiền, đêm nay ông đây chỉ muốn làm chuyện xấu hồ với cô! Đè xuống cho tôi, đợi lát nữa tôi sảng khoái xong sẽ để cho hai cậu sảng khoái!”

 

Thanh niên cầm đầu không chịu nổi nữa.

 

Lần đầu tiên anh ta nhìn thấy một cô gái trẻ đẹp như Đường Đường.

 

Đặc biệt là Đường Đường còn nhỏ, nhìn vừa mới trưởng thành, những cô gái như vậy khi chơi còn ngại ngùng, càng chơi càng hào hứng.

 

“Vâng, đại ca!” Hai đứa em càng thêm kích động.

 

Đường Đường sợ đến phát khóc: “Không… không được!

 

Anh rễ cứu em!”

 

“Đừng la hét nữa, cho dù đêm nay ông trời đến cũng không cứu được cô!” Thanh niên cầm đầu lao về phía Đường Đường.

 

Ngay lúc này, đột nhiên có một giọng nói sắm rèn vang lên: “Dừng tay lại cho tôi!”

 

Nghe thấy giọng nói sắm rèn này, thanh niên cầm đầu sợ hãi đến mức toàn thân co giật, đột nhiên đờ đẫn vô vị.

 

“Mẹ kiếp!” Đôi mắt của thanh niên cầm đầu đột nhiên tràn đầy ngọn lửa cuồng nộ.

 

Bị sốc, vậy mà anh ta lại bị doạ như thế này?

 

Vô cùng nhục nhã! Đơn giản là vô cùng nhục nhã!

 

Thanh niên cầm đầu quay lại thì thấy một người cao 1m78, thân hình gây gò đang trừng mắt nhìn mình.

 

Nhìn rõ người tới, Đường Đường mừng rỡ kêu lên: “Anh rẻ, em biết ngay là anh sẽ tới cứu em mà, anh rể, em yêu anh chết đi được!”

 

Giờ phút này, trong lòng Đường Đường vô cùng chấn động, cô thật sự không ngờ Dương Tiêu lại xuất hiện vào lúc nguy cấp cứu cô thoát khỏi nguy hiểm.

 

“Ò? Anh là anh rễ của em gái nhỏ này?” Thanh niên cầm đầu khinh thường nói.

 

Vốn anh ta tưởng anh rễ của Đường Đường giỏi như nào, nhưng hiện tại xem ra cũng chỉ là không tệ mà thôi.

 

Nếu là một người đàn ông cao lớn cường tráng, có lẽ sẽ anh ta sẽ sợ ba phần, nhưng anh ta thật sự không thèm sợ hãi Dương Tiêu trước mặt này.

 

Dương Tiêu thở phào nhẹ nhõm khi thấy Đường Đường chưa bị xâm phạm.

 

“Đường Đường, anh tới rồi!” Dương Tiêu gật đầu với Đường Đường.

 

Thanh niên cầm đầu cười lạnh: “Nhóc con, tôi không quan tâm anh là ai, lập tức cút ngay cho tôi, nếu không tôi sẽ làm cho anh hồi hận vì đã xuất hiện trên thế giới này!”

 

“Thật không?” Dương Tiêu lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK