Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 909:

 

“Tất cả hãy gác công việc trên tay lại, theo tôi đi làm nhiệm vụ, liên hệ với các phân cục khác, nhanh chóng tăng cường qua!” Hình Kiến lạnh giọng nói.

 

“Vâng, cục trưởng Hình!” Một cảnh sát hô lên.

 

“Đừng đánh, đừng đánh nữa, tôi sắp chết rồi, tôi thật sự sắp chết rồi!” Đường Hạo đau khổ cầu xin.

 

Trong phòng họp nhà họ Đường, Đường Hạo bị đánh như một con chó chết, hai tay bị đè xuống, mặt mũi sưng vù, miệng đầy máu.

 

Vừa rồi giống như một cơn ác mộng, hơn hai mươi người nhắm vào anh ta, suýt chút nữa đánh chét Đường Hạo.

 

“Hu hu!” Đường Dĩnh cũng không khá hơn, mặt sưng lên.

 

Bà cụ Đường cũng không tránh khỏi tai họa, cũng bị đám người đánh cho tơi bời, thân thể sắp rã rời.

 

Một người đàn ông trung niên đi tới phía trước đa phương tiện, di chuyển chuột trực tiếp tắt màn hình ppt, sau khi tắt xong, người trung niên đá Đường Hạo một cái, tức giận nói: “Không phải mày nói không tắt được sao? Đường Hạo, tao thầy là mày đang tìm chết.”

 

“Không không không! Tôi không muốn chết, vừa rồi tôi thật sự không tắt được!” Đường Hạo sợ hãi nói.

 

Thấy nếu tiếp tục đánh có thể sẽ chết người nên bọn họ dừng lại, nhưng nhóm đối tác vẫn tức giận không thôi.

 

Vương tổng bụng phệ dẫn đầu nhổ nước bọt xuống đất: “Tôi nói cho người nhà họ Đường các người biết, tốt nhát là không có ý đồ xấu, nếu không tôi muốn toàn bộ nhà họ Đường các người xong đời!”

 

“Vương tổng nói đúng, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, tôi sẽ khiến nhà họ Đường các người đẹp mặt!” Một người khác cũng đồng tình.

 

“Vâng vâng vâng, vâng vâng vâng!” Đường Hạo, Đường Dĩnh, bà cụ Đường hoảng sợ đáp lại.

 

“Mẹ nó, chó má thật mà!” Đám đối tác vừa mắng vừa đi về phía bên ngoài phòng họp nhà họ Đường.

 

Dương Tiêu kiểm soát được tình hình chung, tính toán thời gian cũng gần xong, anh gọi cho Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, em ra ngoài xem một chút, sẽ có bất ngờ.

 

không thể tưởng tượng xảy raI”

 

“Vâng!” Nhận được điện thoại của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết đáp lại.

 

Cúp điện thoại, Đường Mộc Tuyết tò mò mở cửa phòng làm việc ra nhìn, cô đã sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.

 

Bịch! Bịch!

 

Đúng lúc này, Hình Kiến dẫn một lượng lớn người đến, trực tiếp chặn một nhóm đối tác.

 

Hình Kiến chỉ vào Vương tổng có bụng phệ nói: “Vương Đại Lực, ông có liên quan đến vụ án mạng ở quận mới Trịnh Đông hai năm trước, mời ông đi cùng tôi!”

 

“Cảnh sát, các người có nhằm người không?” Vương tổng kinh hãi hỏi.

 

Hình Kiến cười lạnh: “Nhằm người? Xin lỗi, chứng cứ vô cùng xác thực, mang người đi!”

 

Hai nhân viên cảnh sát lập tức bước tới trực tiếp còng tay Vương tổng.

 

“Hồ Thụy, ông có liên quan đến vụ rửa tiền của công ty Thiên Chính, ông hãy đi cùng chúng tôi!”

 

“Lý Hiểu Ba, ông đút lót nhiều lần, mời ông đi cùng chúng tôi.

 

“Hùng Giai, ông dính líu…”

 

Trong chóc lát, hầu hết các đối tác có mặt tại hiện trường đều bị bắt.

 

Nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt, Đường Mộc Tuyết không tự chủ được che đôi môi đỏ mọng gợi cảm, nước mắt xúc động rơi xuống.

 

Cô biết tất cả những chuyện này là Dương Tiêu làm cho cô, giúp cô trút giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK