Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1237:

 

Đến biệt thự bên hồ Nhạn Minh, nhân viên trực vây tay hỏi: “Ai?”

 

“Cậu chủ lớn, ra vào cần phải kiểm tra, làm sao bây giờ?” Tài xê hỏi.

 

Dương Bân Hàn cười khinh thường: “Một khu biệt thự nhỏ ở Trung Nguyên mà còn cần kiểm tra an ninh?

 

Nực cười! Xông vào!”

 

“Vâng!” Tài xế trả lời ngay lập tức.

 

Trong chốc lát, hơn chục chiếc ô tô hạng sang cứ thế đâm vỡ lan can, xông vào khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh.

 

Các nhân viên bảo vệ sững sờ, anh ta nhanh chóng hét vào bộ đàm: “Có người đột nhập biệt thự, bắt bọn họ lại!”

 

“Cái gì? Ai lại láo xược như vậy?”

 

Nhóm nhân viên bảo vệ nội bộ đêu rất tức giận.

 

Ở đây là khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh, khu biệt thự sang trọng nhất ở thành phô Trung Nguyễn, công tác an ninh cực mạnh, không có nơi thứ hai.

 

Chưa đến một phút, nhóm người lập tức dừng trước xe của đám người Dương Bân Hàn.

 

Tài xế hỏi: “Cậu chủ lớn, có người chặn đường! Phải làm sao?”

 

“Cử hai người xuống giải quyết bọn họ!” Dương Bân Hàn khinh thường nói.

 

Trong chốc lát, hai người đàn ông vạm vỡ xuông xe.

 

Bốp bốp bốp bóp bóp!

 

Hai tên vạm vỡ lật tung toàn bộ nhận viên bảo vệ của khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh với tốc độ bưng tai sét đánh.

 

“Trời ơil”

 

Có không ít chủ các căn biệt thự trong này nhìn thấy cảnh tượng đó không khỏi há hôc môm.

 

Phải biết rằng, những nhân viên bảo vệ này hầu hết đều là những quân nhân xuất ngũ, vậy mà BI ng ai là đối thủ của hai tên vạm vỡ này?

 

Dương Bân Hàn nhìn đám nhân viên bảo vệ năm la liệt dưới đât, mở cửa số xe nhồ một ngụm nước bọt: BEINI; một lũ rác rưởi, dám chặn đường của bổn thiêu?”

 

Nhỗ nước bọt xong, Dương Bân Hàn đóng cửa số, đi nhanh về phía hòn đảo trung tâm hồ Nhạn Minh.

 

Những người mà anh ta mang theo đều là những cao thủ đẳng cập thế giới, đôi phó với nhóm nhân viên bảo vệ đơn này giản như cầm dao mỗ trâu.

 

“Người vừa rồi là anh Dương, Dương Tiêu?”

 

Nhìn thấy Dương Bân Hàn đóng cửa số xe lại, nhân viên bảo vệ đứng đầu ôm bụng kinh hãi kêu lên.

 

Không thể không nói Dương Bân Hàn và Dương Tiệu giống nhau đến ít nhất chín phân, nêu không nhìn kỹ thì cứ ngỡ như in từ một mặt ra.

 

Lúc này, Dương Tiêu và Hoa Mộ Tranh đang trên đường cao tốc trở về thành phô Trung Nguyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK