Chương 1417:
Đêm… đếm đếm?
“Anh Dương bảo ông đếm tiền, tai ông mọc lông hả? Không nghe thấy Hy Thần Chiến nhìn Miyamoto Masao đang sững sờ, anh ta lập tức bước tới võ vào đâu Miyamoto Masao.
“Hỗn láo!” Chủ nhà bị đánh, nhóm võ sĩ người Nhật vô cùng tức giận, họ siêt chặt kiếm samurai nhắm vào Lý Thần Chiến.
Cạch cạch cạch cạchl Tuy nhiên, ngay sau đó nhóm đàn em đi sau Lý Thần Chiến đều sờ lên eo, lấy Sa Mạc Chỉ Ưng ra nhắm thẳng vào nhóm người Nhật.
Lạch cạch lạch cạch lạch cạch!
Nhìn thấy hàng chục Sa Mạc Chi Ưng nhắm vào trán mình, nhóm VÕ SĨ người Nhật câm Samurai đều thót tim, họ nhanh chóng vứt bỏ kiếm samurai, đầu hàng Với vẻ kinh hoàng.
Miyamoto Masao kinh hãi nhìn chằm chăm Lý Thân Chiên: “Cậu… cậu là ai?”
“Tôi là ai2 Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, tôi, Lý Thần Chiến!” Lý Thần Chiến nghiêm nghị nói.
“Lý… Lý Thần Chiến?” Miyamoto _ Masao không nhịn được thôt lên.
Lý Thần Chiến là ai2 Đó là ông lớn của vùng xám ở Trung Nguyên.
Người ta nói cái chết của ba ông lớn Vương Thiên Long lúc trước không thê tách rời với Lý Thần Chiến.
Trong những năm ở Trung Nguyên, Miyamoto Masao chưa từng giao tiếp với Lý Thần Chiến. Ông ta chỉ tương đối thân với ông lớn số một Phùng Tứ gia.
Khiến Miyamoto Masao kinh hoàng là sao tên nhóc trước mặt này lại mời được sát thần Lý Thần Chiến đến?
Hơn nữa, Lý Thần Chiến lấy đâu ra nhiều Sa Mạc Chi Ưng như vậy?
Thật tình không biết, những Sa Mạc Chi Ưng này là do Dương Tiêu đặc biệt châp thuận.
Như chúng ta đã biết, Thiên Phủ Chi Quốc là một đất nước phương Đông cắm súng đạn.
Lần trước Đường Hạo trực tiếp tắn công tập đoàn Tuyết Tiêu tuyên chiên, bọn Tạ Quân, Điền Lộc đã ra tay trợ giúp, thậm chí có cả Phùng Tứ gia ông lớn sô một trong vùng đất xám cũng đến.
Để ngăn chặn Phùng Tứ gia dẫn: người bí mật tân công tông bộ của Lý Thần Chiến, Dương Tiêu đã đặc biệt đánh tiếng với bên Đề Đô, lấy hàng trăm Sa Mạc Chỉ Ưng đưa cho Lý Thần Chiến.
Có hàng trăm Sa Mạc Chi Ưng, chỉ cận Phùng Tứ gia dám xâm phạm, đủ để đánh tan xác tất cả.
Dương Tiêu cười không đứng đắn nói: “Chủ nhà Miyamofo, năm mươi triệu tệ đã có, đêm đi!”
“Đếm tiền? Nhiều tiền xu như vậy cậu bảo tôi đếm?” Vẻ mặt Miyamoto Masao tràn đầy rồi loạn.
Dương Tiêu trịnh trọng gật đầu: “Đúng! Đếm tiền! Người Trung Hoa chúng tôi coi trọng anh em tính toán rõ ràng. Chúng ta chẳng thân chẳng quen, hơn nữa còn tính toán chính xác. Nếu năm mươi triệu tệ thiếu mắt một ít thì sao? Như thể thì không hay cho lắm nhỉ?”
“Tôi không lấy số thiếu một ít kia nữa!” Miyamoto Masao vội vàng nói.
Năm mươi triệu tệ tiền xu, đừng nói là bị chuột rút, e rằng sau khi đếm xong hai tay cũng bị phê.
Dương Tiêu giễu cọt: “Sao có thể thế được? Nếu thiếu mất một xu, tôi nhất định sẽ cảm thấy có lỗi. Nếu cho ông thêm một xu, tôi sẽ càng khó chịu hơn, đúng không? Vậy nên, còn phải phiền chủ nhà Miyamoto tính toán khoản trước mặt này rõ ràng!”