Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1258:

 

Hình Kiến thật sự phục Dương Tiêu, đên nước này mà cậu ây vân lạc quan như vậy.

 

Hình Kiến rời đi, ảnh hưởng của sự việc quá ác liệt, bên trên đêu biết, ông ta chỉ có thể cô gắng hết sức giúp Dương Tiêu thoát khỏi vòng vây.

 

Lúc này, Điền Lộc người đứng đầu nhà họ Điền của tập đoàn dược phẩm Điền thị nhận được tin tức, nhanh chóng liên lạc với Tạ Quần người đứng đầu nhà họ Tạ, một trong mười đại gia hàng đầu ở Trung Nguyên.

 

“Chủ nhà Tạ, tôi là Điền Lộc, ông biết chuyện vừa nãy ở sân bay không?”

 

“Dương Tiêu phạm tội, đây là cơ hội tốt đê chúng ta trả thù Dương Tiêu, nêu lợi dụng hợp lý, có lễ có thê khiến Dương Tiêu ăn cơm tù cả đời!”

 

Điền Lộc vội vàng nói.

 

Con trai ông ta là Điền Chấn Hưng bị một chiếc xe to đâm chết, giá trị thị trường của tập đoàn dược phẩm Điền thị giảm mạnh, Điền Lộc thực sự muôn tự tay nghiền nát xương thịt của Dương Tiều.

 

Chủ nhà Tạ, một trong mười đại gia hàng đầu nghe vậy kinh ngạc nói: “Còn có chuyện như vậy? Được! Tôi đã muôn dọn sạch tên rác rưởi

 

Dương Tiêu này từ lâu rồi, dám hành hung ở sân bay, xem lần này tôi giết cậu ta không!”

 

Không thê không nói, đứng sau nhà họ Tạ là một ông lớn, mỗi lân Tạ Quần gặp rắc rồi đều sẽ nhờ ô ông lớn này ra tay.

 

Bất kể Dương Tiêu làm mình xấu hỗ trước mặt Kim Đại Chung, đối thủ một mắt một còn trong hội nghị giám định bảo vật, hay Dương Tiêu biên mình thành trò cười trong bữa tối từ thiện, Tạ Quần đều hận Dương Tiêu đến tận xương tủy.

 

Có cơ hội tốt dọn dẹp Dương Tiêu như vậy, Tạ Quần tự nhiên sẽ không bỏ qua.

 

Sau khi làm rõ sự việc, Tạ Quần lập tức liên hệ với ông lớn đứng sau nhà họ Tạ.

 

“Sự việc là như vậy!” Tạ Quần gọi điện thoại nói rõ mọi chuyện.

 

Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói uy nghiêm: “Dương Tiêu?

 

Tôi nhớ rôi!”

 

Cúp điện thoại, Tạ Quần nói một tiếng Điền Lộc.

 

Biết ông lớn ở Trung Nguyên ra mặt, Tạ Quân và Điền Lộc đều rất phân khích, như thể Dương Tiêu đã chết không có chỗ chôn.

 

Kít!

 

Không lâu sau, mấy chiếc xe công vụ đên phòng tạm giam.

 

Người đàn ông trung niên dẫn đầu lạnh lùng nói: “Dương Tiêu bị nhốt ở đây đúng không? Mang người đi cho tôi!”

 

Trong chốc lát, gió nổi lên.

 

Vào lúc này, trong Đề Đô của Thiên Phủ Chi Quôc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK