Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 805:

 

“Mẹ kiếp, đừng để tao gặp lại mày, nếu không, tao nhất định sẽ khiến mày sống không bằng chết!” Lưu Chiến Thắng trở về phòng, trên mặt mang theo hận ý.

 

Ngay lúc Lưu Chiến Thắng đang nghĩ cách trả đũa Dương Tiêu, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Lưu Quyền không kìm được lửa giận bước lên giáng cho Lưu Chiến Thắng một bạt tai.

 

Bốp một tiếng ngay trên mặt Lưu Chiến Thắng, Lưu Chiến Thắng choáng váng.

 

Anh ta che mặt, nghỉ ngờ nhìn Lưu Quyền: “Bố, người…người đang làm gì vậy?”

 

“Ranh con, rốt cuộc con đã đắc tội loại người nào? Bây giờ toàn bộ nhà họ Lưu đang trong tình trạng kinh hoảng, nguy cơ sắp phá sản!” Lưu Quyền tức giận hét lên.

 

Lưu Chiến Thắng sửng sót: “Cái gì? Nguy cơ phá sản? Bó đùa gì vậy? Bố, nhà họ Lưu của chúng ta là một trong tứ đại gia tộc đứng đầu ở thành phố Trung Nguyên, ở Trung Nguyên ai có thể khiến nhà họ Lưu chúng ta phá sản?”

 

Bóp! Lưu Quyền tức giận lao đến lại vung tay tát thêm một cái vào mặt Lưu Chiến Thắng, ông ta dùng hết sức lực, Lưu Chiến Thắng bị đánh mắt nổ đom đóm.

 

“Ai nói thế lực ở Trung Nguyên ra tay? Nhắm vào nhà Lưu chúng ta chắc chắn là những người đứng đầu trong nước, thậm chí là cả các nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới!” Lưu Quyền hét lên một cách cuồng loạn.

 

Lưu Chiến Thắng lập tức ngắn ra: “Những người đứng đầu trong nước, thậm chí là các nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới? Không phải chứ?”

 

“Ranh con, rốt cuộc con đã đắc tội ai?” Lưu Quyền nóng lòng muốn lột sóng Lưu Chiến Thắng.

 

Vốn vị trí người thừa kế của Lưu Chiến Thắng đã không được đảm bảo, mà hiện tại vị trí người đứng đầu nhà họ Lưu của ông ta cũng có khả năng không được đảm bảo.

 

Nhận thấy sự việc đang bùng phát lớn, Lưu Chiến Thắng hoảng sợ nói: “Con… con không biết! Con chỉ biết thằng đó tên Dương Tiêu, thằng đó bảo con xin lỗi Long Ngũ, nếu không thì sẽ khiến con phải trả một cái giả thảm hại, con cho rằng anh ta đang nói đùa.”

 

“Đùa? Con… con muốn bố tức chết hả! Bố nói rõ cho con biết, nêu hôm nay con không thể làm ông lớn kia nguôi ngoai cơn giận, thì con cứ chờ hình phạt của gia tộc đi!”

 

Lưu Quyền hét lên.

 

Hình phạt của gia tộc?

 

Nghĩ đến mấy ông già ngoan cố trong gia tộc, Lưu Chiến Thắng không nhịn được rùng mình.

 

Trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Nhân dân số ba của thành phó Trung Nguyên.

 

Bịch bịch bịchl Gã mặt sẹo cùng đám đàn em cúi đầu quỳ xuống.

 

Lúc này, Long Ngũ mới tỉnh lại, nhìn thấy Dương Tiêu rửa nhục cho mình, Long Ngũ cười khổ: “Người anh em, cậu vất vả rồi!”

 

“Long Ngũ đại ca nói gì đó, anh làm việc cho tôi, vì tôi mà anh bị thương nặng, làm sao tôi có thể ngồi nhìn không quan tâm? Anh yên tâm, không bao lâu nữa Lưu Chiến Thắng sẽ đích thân tới quỳ xuống xin lỗi anh!” Ánh mắt Dương Tiêu thâm thúy, toàn thân toát ra hơi thở cực mạnh.

 

Lưu Chiến Thắng sẽ đích thân tới quỳ xuống xin lỗi anh?

 

Gã mặt sẹo và đám đàn em nghe tháy thế suýt thì bật cười.

 

Ai mà không biết Lưu Chiến Thắng là cậu chủ của nhà họ Lưu, mà nhà họ Lưu còn là một trong tứ đại gia tộc đứng đầu ở Trung nguyên.

 

Bảo cậu chủ nhà họ Lưu quỳ xuống xin lỗi Long Ngũ?

 

Gã mặt sẹo và đám đàn em nhìn Dương Tiêu như thể muốn nói gì đó, anh cứ bốc phét mạnh nữa đi!

 

“Sao? Các người không tin?” Dương Tiêu liệc nhìn gã mặt sẹo cầm đầu.

 

Gã mặt sẹo lập tức lắc đầu như trống lắc, vội vàng nói: “Không dám không dám!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK