Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1235:

 

Đến nước này, chuyện của Hoa Mộ Tranh đã giải quyết xong hoàn toàn đi đến hôi kệt.

 

Dương Tiêu không muôn đề lộ thân phận của mình, cho dù anh đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước hay là Long chủ hiện tại, trước khi Dương Tiêu chưa đủ thực lực, anh sẽ không đề lộ thân phận.

 

Điều quan trọng nhất là bây giờ Dương Tiêu chỉ muôn sớm đên nhà họ Dương ở Đề Đô đòi lại công bằng, đưa thủ phạm thực sự đẳng sau vụ khu tị mưa nhiệt đới năm năm trước ra trước công lý, bái tế nhiều thành viên trong đội đặc chiến Đông Phương Thần Ứng trên trời có linh thiêng. Sau đó động hành cùng Đường Mộc Tuyệt cùng chung quãng đời còn lại, vì nhân loại tạo thê hệ tiếp theo.

 

Dương Tiêu nhìn Bạch Hồng Đồ: “Không bao lâu nữa tôi sẽ phụ trách Long Môn, tôi đi đây!”

 

Sau khi chào Bạch Hồng Đồ, Dương Tiêu rời khỏi nhà họ Bạch ở Giang Nam.

 

“Cung tiễn Long chủ điện hại” Tư thế của Bạch Hồng Đồ vô cùng khiêm tốn.

 

Thân là tứ đại nguyên lão của Long Môn, Bạch Hồng Đồ biết rõ Dương Tiêu đã trở thành tân Long chủ từ lâu, chỉ là anh vẫn chậm chạp chưa xuất hiện mà thôi.

 

Chuyện này cũng không sao, chờ Long chủ hoàn thành tâm pháp tối cao của Long Môn thì sẽ dẹp tan tất cả những kẻ phản nghịch bên trong Long Môn.

 

Sau khi rời khỏi nhà họ Bạch, Dương Tiêu và Hoa Mộ Tranh đi xe vê thành phố Trung Nguyên.

 

Trong xe, đôi mắt đẹp của Hoa Mộ Tranh chớp động nhìn Dương ] Tiêu: “Rốt cuộc anh là người như thế nào?”

 

“Tôi không chỉ là thần chết, mà còn là Long chủ thời nay!” Dương Tiêu nhẹ giọng nói.

 

Cái gì!

 

Vừa là thần chết vừa là Long chủ thời nay?

 

Nghe vậy, gương mặt xinh đẹp của Hoa Mộ Tranh muôn đặc sắc bao nhiêu thì đặc sắc bấy nhiêu đó.

 

Mặc dù cô đã dự đoán được Dương Tiêu có lai lịch không bình thường, nhưng không ngờ thân phận của Dương Tiêu lại gây chân động như vậy.

 

Dương Tiêu cười thần bí nhìn Hoa Mộ Tranh ở khoảng cách gần nói: “Cô Hoa, chuyện này nhất định phải giữ bí mật cho tôi!”

 

Nhìn thấy Dương Tiêu đang nhìn chằm chằm mình ở khoảng cách gần, không hiều sao trái tim Hoa Mộ Tranh run lên, khuôn mặt xinh xắn đã đỏ bừng.

 

Dương Tiêu không có ý định che giâu thân phận của mình với Hoa Mộ Tranlhï bởi vì Dương Tiêu biết trước mặt Hoa Mộ Tranh, một người phụ nữ có chỉ số IQ như quỷ giấu giêm cũng Vô ích.

 

Thà thẳng thắn còn hơn che giấu!

 

Anh tin rằng với sự khôn ngoan của Hoa Mộ Tranh, nên biết lựa chọn như thế nào sẽ thích hợp.

 

“Tôi hiểu!” Hoa Mộ Tranh xấu hồ cúi đầu, trong lòng có nai nhỏ chạy loạn không ngừng.

 

Đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ từ sâu trong lòng Hoa Mộ Tranh nảy mâm, sắc đỏ ửng trên khuôn mặt xinh xăn vẫn còn lưu lại rất lâu.

 

Ngay lúc này, tại sân bay thành phố Trung Nguyên.

 

Một người đàn ông mặc áo khoác đen, đeo kính râm chậm rãi bước xuông máy bay tư nhân.

 

“Cậu chủ lón!” Một nhóm người mặc đồ đen đã đứng sẵn bên ngoài sân bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK