Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 826:

 

Khi thực hiện nhiệm vụ của mình, để truy bắt các loại trùm ma túy và tội phạm, anh đã lăn lộn nhiều năm ở các điểm ăn chơi lớn trên thế giới, thường xuyên chiến đấu với các thần cờ bạc tầm cỡ thế giới, đối với Dương Tiêu bắt chước cách lắc xúc xắc của Chu Văn Cường không có gì là khó cả.

 

Ta đang!

 

Dưới vẻ mặt căng thẳng của mọi người, Dương Tiêu cầm chuông xúc xắc đặt xuống bàn.

 

“Có thể đoán rồi!” Dương Tiêu cười nhạt nhìn Chu Văn Cường.

 

Tí tách! Tí tách!

 

Nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt Dương Tiêu, mồ hôi trên trán Chu Văn Cường đổ lắm tắm không ngừng.

 

Đoán? Bảo ông ta đoán như thế nào?

 

Quỹ đạo rung chuyển giống hệt nhau, ngay cả tiếng xúc xắc va vào chuông xúc xắc cũng giống hệt nhau, trong đầu Chu Văn Cường như rơi vào trạng thái trống rỗng.

 

Trực giác mách bảo Chu Văn Cường rằng chắc chắn mọi chuyện không đơn giản như ông ta nghĩ.

 

Tuy nhiên, ngay lúc Dương Tiêu lắc chuông xúc xắc đã khiến ông ta sững sờ, rốt cuộc bên trong chuông xúc xắc có máy điểm, ông ta không hề biết.

 

Mọi người đều khóa chặt mắt lên người Chu Văn Cường, mong chờ câu trả lời của Chu Văn Cường.

 

“Tốt xấu gì ông cũng là vua cờ bạc, không lẽ can đảm để đoán cũng không có?” Dương Tiêu chế giễu nhìn chằm chằm Chu Văn Cường.

 

Bị Dương Tiêu chế giễu, sắc mặt Chu Văn Cường trắng bệch.

 

Vào lúc này, Chu Văn Cường đang phải chịu áp lực rât lớn.

 

Nói trắng ra, ông ta không thể thua, thật sự không thể thua.

 

Tuy chuyện đã đến bước này, Chu Văn Cường không thể không nói, ông ta căm tức nhìn Dương Tiêu: “Nhóc con, tôi đoán trong chuông xúc xắc này cũng là một điểm, muốn lừa tôi sao? Không có cửa đâu!”

 

“Một điểm? Ông chắc chắn?” Dương Tiêu cười.

 

Nụ cười của anh rất rực rỡ, Chu Văn Cường đang ngòi đối diện với anh thì vô cùng rùng rợn.

 

Chu Văn Cường gượng cười: “Một điểm, tôi rất chắc chắn!”

 

Theo quan điểm của Chu Văn Cường, rõ ràng là Dương Tiêu đang kích động điểm mắu chốt của ông ta, thử thách lòng can đảm thực sự của ông ta.

 

Dựa vào kinh nghiệm chơi xúc xắc nhiều năm như vậy của mình, Dương Tiêu đã sao chép hết quỹ đạo lắc viên xúc xắc, chắc chắn trong đó là một điểm, ngoài cái đó ra, ông ta thực sự không nghĩ tới khả năng thứ hai.

 

“Sẽ là một điểm sao?” Trái tim của mọi người đều treo ở cổ họng.

 

Suy cho cùng Chu Văn Cường là đại diện cho một thời đại, đồng thời trận bài bạc này đến lớn mức kinh hãi.

 

Dương Tiêu nhìn chằm chằm Chu Văn Cường với vẻ vui đùa: “Ông chắc chắn không đổi?”

 

“Tôi chắc chắn bên trong là một điểm, nhóc con giả thần giả quỷ!” Chu Văn Cường như đã tìm được tự tin, ông ta cười khinh thường vươn tay trực tiếp mở chuông xúc xắc.

 

“ôm Ngay khi chuông xúc xắc mở ra, toàn bộ hiện trường tràn ngập tiếng cảm thán.

 

“Đờ mờ!”

 

“Đờ mờ, đờ mờ, đờ mò!”

 

Lúc này, mọi người nhìn chằm chằm vào mặt bàn, mắt như sắp rơi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK