Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 251

Lưu Chính Lâm khó tin nhìn sang Lưu Hiểu Lâm; ông ta như thế nào cũng không ngờ được, tất cả những chuyện này lại do chính tay con gái ruột của mình gây ra, hơn nữa con gái ruột của ông còn xỉ nhục Đường Đường, chuyện này quả thật quá đáng.

Nghi đến dáng vẻ ngông cuồng tự đại vừa rồi của bản thân, lại nhìn những bằng chứng thiết thực trước mắt, giống như có một cái tát vô hình đánh lên khuôn mặt già nua của Lưu Chính Lâm.

Mặc dù Lưu Chính Lâm rất không muốn thừa nhận tất cả những chuyện này, nhưng bút tích của con gái ruột của mình ông lại là người rõ ràng hơn ai hết.

Lúc này vị cảnh sát trưởng nhìn sang hiệu trưởng Châu Quốc Khánh nói: “Hiệu trưởng Châu, có thể mượn máy tính của ngài sử dụng một chút hay không?”

“Có…có thể!” Châu Quốc Khánh vội vàng lấy máy tính xách tay của mình đưa đến trước mặt vị cảnh sát trưởng.

Sau khi kết nối USB, mở video clip tương ứng, bên trong rõ ràng chính là hình ảnh Lưu Hiểu Lâm đang bán lại chiếc đồng hồ với giá thấp.

Hợp đồng mua bán, video clip, chân tướng toàn bộ sự việc đều nổi lên trên mặt nước. Lúc này ánh mắt tất cả mọi người khi nhìn Lưu Hiểu Lâm đều thay đổi. Ăn cắp đồng hồ Rolex của ba ruột, mưu hại bạn học, những hành vi này cũng thật táng tận lương tâm.

Đồng thời, ánh mắt mọi người khi nhìn Dương Tiêu cũng tràn ngập kinh ngạc, bọn họ thật sự không ngờ đến rằng tên ăn cơm mềm nổi tiếng đại danh ở thành phố Trung Nguyên vậy mà có thể xoay chuyển cục diện như thế này.

Sắc mặt của Cổ Soái cùng ông chủ Mã chính là một mặt hả hê, như đang xem trò vui.

Vị cảnh sát trưởng nhì sang Lưu Chính Lâm lúc này sắc mặt khó coi cực điểm: “Lưu tiên sinh, rất xin lỗi; chuyện này xem ra không liên quan đến bạn học Đường Đường, ngược lại chính là do con gái của ngài đang vu khống.”

Lưu Chính Lâm giống như ăn phải ruồi chết, sắc mặt trầm trọng không gì so sánh bằng. Vốn dĩ cho rằng tất cả mọi chuyện đều do Đường Đường gây ra, nhưng không nghĩ rằng đến cuối cùng lại là do con gái của mình vu khống người khác, chuyện này quả thật vứt hết toàn bộ mặt mũi của hắn.

“Hiểu Lâm, chuyện…chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” Lưu Chính Lâm nhìn Lưu Hiểu Lâm lạnh giọng nói.

Chân tướng đã được phơi bày, Lưu Hiểu Lâm nào dám, toàn thân đều run rầy, trong mắt chỉ còn lại hoảng hót: “Ba, con sai rồi, sau này con không dám nữa đâu, con chỉ là do ma xui quỷ khiến muốn tặng quà cho một nam blogger nên mới bán đồng hồ Rolex của bai”

Nghe đích thân Lưu Hiểu Lâm chính miệng thừa nhận, tâm lý muốn đánh chết Lưu Hiểu Lâm cũng đã xuất hiện.

Đúng là hãm hại cha ruột mà, lần này con đúng là hãm hại cha ruột mình mài “Con nên xin lỗi với ba sao?” Lưu Chính Lâm khuôn mặt hầm hằm tức giận nói.

Lưu Hiểu Lâm hoảng sợ nhìn Đường Đường: “Đường Đường, thật xin lỗi, là lỗi của tôi, là tôi đã hãm hại cậu!”

“Hù! Tôi đã sớm nói qua rồi mà, chuyện này tuyệt đối không phải do tôi gây ra mà!” Đường Đường cảm giác tức giận bất bình nói.

Lần này, cô xem như đã nhìn rõ bộ mặt thật của Lưu Hiểu Lâm rồi. Đặc biệt nhất chính là khi Lưu Hiểu Lâm mắng chửi cô là tiện dân, xỉ nhục cả nhà cô đều là phường trộm cắp, chuyện này khiến cho Đường Đường không cách nào có thể tha thứ được cho Lưu Hiểu Lâm.

Dù cho chính là con gái của ông sỉ nhục người khác, nhưng Lưu Chính Lâm cũng không thể trơ mắt không lo đến đứa con gái bảo bồi này.

Cắn răng bước đến trước mặt Dương Tiêu thấp giọng nói: “Thật ngại quá, chuyện này quả thật là do chúng tôi làm không đúng, hiện tại Hiểu Lâm cũng đã biết sai rồi, tôi cũng gửi lời xin lỗi đến trước hai người, đợi lát nữa sẽ chuyển thêm cho cậu mười ngàn, chuyện này xem như xí xóa, không biết ý cậu như thế nào?”

Chuyển khoản thêm mười ngàn?

Dương Tiêu châm chọc nói: “Lưu Chính Lâm, Lưu tiên sinh đúng không? Thật ngại quá, tôi không thiếu tiền!”

“Cậu…cậu đây là có ý gì? Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt hay sao?” Lưu Chính Lâm tức giận nói.

Trong mắt của ông ta, bản thân đã nhượng bộ chuyển khoản thêm mười ngàn cho Dương Tiêu chính là đã nễ mặt hắn lắm rồi. Dương Tiêu trong mắt anh dù sao cũng chỉ là tiện dân, cũng chỉ là nhân vật nhỏ, căn bản không cách nào kề vai phải lứa với ông.

Nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng của Lưu Chính Lâm, Dương Tiêu lạnh giọng nói: “Có tiền thì rất lợi hại đúng không? Có tiền liền có thể hoành hành ngang ngược, tùy ý hô mưa gọi gió đúng không? Thật ngại quá, tôi không dễ bị lừa như vậy đâu, vừa rồi Đường Đường cũng đã nói rồi, chúng tôi mặc dù nghèo, nhưng chúng tôi nghèo nhưng có cốt khí!”

Dứt lời, Dương Tiêu liền nhìn sang ông chủ Mã, Mã Bân hỏi: “Ông chủ Mã, chiếc đồng hồ Rolex này trên thị trường rốt cuộc có giá bao nhiêu? Làm phiền ông giám định giúp tôi một chút!”

Câu nói này của Dương Tiêu triệt để khiến cho sắc mặt Lưu Chính Lâm hoảng sợ không thôi.

Vừa rồi ông có báo gấp đôi giá thật, nếu hiện tại bị phát hiện, thì chuyện này được xem như hành vi lừa gạt tài sản của người khác.

Mắt thấy thần sắc hoảng hốt của Lưu Chính Lâm, khuôn mặt Dương Tiêu nói không hết tức giận.

Hôm nay, Dương Tiêu nhất định phải thể hiện chút sắc mặt cho hai cha con nhà họ Lưu này, khiến cho bọn họ biết được cái gì gọi là trời cao đất dày, khiến cho bọn họ hiểu được rằng tôn nghiêm của nhân vật nhỏ cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể tùy tiện chà đạp được.

Cũng vì người nhà của tôi nhất định sẽ do tôi bảo vệ! Cũng vì người nhà của tôi tuyệt đối không thể bị sỉ nhục!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK