Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1123:

 

“Đánh chết cậu ta!” Vẻ mặt của Tôn Phú Quý cũng kích động.

 

Chỉ cân Dương Tiêu chết, Dương Tiêu sẽ phải chịu trách nhiệm vê cái chết của bà Triệu, bọn họ sẽ không còn phải sợ hãi trong lòng nữa.

 

Lương Mãnh hét lên: “Không cân ngân ngại, hăng hái làm một mạch cho xong việc giết chết cậu ta đi. Đợi lát nữa tôi sẽ gọi điện cho bác cả, chỉ cần một cuộc gọi của bác cả sẽ thong thả thôi!”

 

“Anh Mãnh yên tâm, chúng tôi nhất định phải giêt cậu tai” Đám người nhà họ Lương như được tiêm máu gà đáp lại.

 

Bây giờ nhà họ Lương có ông lớn chộng lưng, có quyên có thê, giết chệt một nông dân nhỏ bé cũng chẳng làm sao.

 

Ánh mắt Dương Tiêu lạnh lùng, không hề sợ hãi nhưng trong lòng lại bốc lên lửa giận. Đám người nhà họ Lương này không khác gì những băng cướp bắt nạt người, phải bị trừng phạt.

 

“Ranh con, chết đi!” Một người vạm vỡ nhà họ Lương dùng dao lao lên từ trên cao chém vào trán Dương Tiêu.

 

“Hừ!” Dương Tiêu cười u ám.

 

Răng rắc!

 

Tay phải của Dương Tiêu tấn công giống như một con rông điên, năm lấy cô tay người này, chỉ cân dùng một chút lực, cánh tay cầm dao của người đàn ông vạm vỡ suýt bị xé toạc.

 

Anh ta kêu lên, con dao trên tay anh ta lập tức rơi xuống.

 

“Giết cậu ta!” Một tên vạm vỡ khác lao tới.

 

Con dao còn chưa kịp rơi xuống, Dương Tiêu đã lập tức dùng tay trái đỡ con dao lại.

 

TạchI!

 

Tiếng kim loại vang lên, dưới sức lực rât mạnh của Dương Tiêu con dao cứ như vậy bị đứt làm hai.

 

“Đờ mờ!” Nhìn thấy ‹ dao của mình bị chặt đứt, tên vạm vỡ ngân ra.

 

Dương Tiêu không hề do dự đá vào bụng dưới của người này, cơn đau ập đện, người này ôm bụng quỳ trên mặt đât.

 

Nhìn thấy Dương Tiêu đối phó được hai người liên tiệp, Lương Mãnh hét lên: “Cùng lên, nhanh, cùng lên đi!”

 

“Giết!” Đám người nhà họ Lương đều phát ra lửa giận.

 

Dương Tiêu châm chọc: “Muốn mạng của tôi? Các người còn chưa đủ tư cách!”

 

Trong tích tắc, thân thể Dương Tiêu đã lao vào đám đông.

 

“Giả vờ đe doạ, chờ chết đi!” Triệu Văn Triệt khinh thường.

 

Mặt mày Tôn Phú Quý tràn đầy chế nhạo, như thể Phố Tiêu đã bị chém thành nhiều khúc.

 

Tuy nhiên, cảnh tượng kinh hoàng tiệp theo được sinh ra.

 

Bóp!

 

Dương Tiêu đá chân, một người ngã xung đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK