Mục lục
Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 258

Dương Tiêu làm sao có thể hiểu hết những suy nghĩ thiếu nữ này của Đường Đường, nếu như hắn biết rằng người mà em vợ thích chính là bản thân hắn, e rằng Dương Tiêu chỉ cảm thấy một trận nhức đầu mà thôi.

Đến Đường Mộc Tuyết mà hắn vẫn chưa dàn xếp được, đừng nhắc đến Đường Đường. Hơn nữa, Dương Tiêu vẫn luôn chung thủy trong chuyện tình cảm, hắn cũng không cách nào tiếp nhận được tình yêu của Đường Đường.

Đời người nếu muốn không hối hận, nhất định phải làm tốt ba chuyện sau: Đầu tiên, phải biết lựa chọn như thế nào, thứ hai phải hiểu rõ nên lựa chọn ra sao, cuối cùng chính là phải hiểu được nên trân trọng như thế nào.

Đường Mộc Tuyết đối với Dương Tiêu mà nói có một vị trí vô cùng quan trọng, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra bắt kỳ việc gì có lỗi với cô ấy.

Dương Tiêu lái xe rất nhanh đã đến chợ rau, dự định sau khi đã lựa được vài trái thận tươi ngon, liền quay về trổ tài làm món thận xào cho Đường Kiến Quốc. Không ngờ rằng khi vừa lựa được vài trái thận tươi ngon thì một giọng nói kinh ngạc vang lên: “Không…không phải chứ? Anh…anh vậy mà lại thận hư?”

Nghe lời này, Dương Tiêu liền nhíu mày, khi xoay người lại liền thấy Cung Linh Nhi cả khuôn mặt chấn động nhìn mình. Khi nhìn thấy Cung Linh Nhi, Dương Tiêu cảm thấy bức bối không ngừng: “Cô tại sao lại đến đây? Thận tôi có hư hay không có liên quan gì đến cô hay sao?”

Lời này vừa vang lên, ánh mắt một đám người tại chợ rau đều khóa chặt trên người Dương Tiêu; Dương Tiêu lúc này cũng ý thức được bản thân đã nói lời không nên nói, lúc này người đến chợ rau vô cùng đông đúc, nếu như bị những người này cho rằng bản thân thận hư như vậy thì cũng ngượng ngùng rồi!

“Anh vậy mà lại tự thừa nhận thận hư? Ôi trời ơi, anh còn trẻ như vậy như thế nào lại hư rồi?” Cung Linh Nhi há hốc miệng nói.

Dương Tiêu tức giận đến nói không nên lời: “Van xin cô đấy, cô có thể nghĩ tốt cho tôi được hay không? Tôi hiện tại tuổi trẻ tráng kiện, thân thể mạnh mẽ, như thế nào lại thận hư được?”

“XỊU Hiện trường có không ít người nhìn trong tay Dương Tiêu xách một túi thận, liền bật ra tiếng thì thầm khó tin.

Cung Linh Nhi giống như phát hiện ra được bí mật to lớn gì đó liền châm chọc nói: “Nếu như những thiếu nữ si mê anh trên mạng biết rằng tiểu hoàng tử thổi tiêu thật ra chính là tiểu hoàng tử thận hư, không biết có biết bao nhiêu người âm thầm thương tâm đâu! Ha Ha Ha Ha!”

Dương Tiêu một trận trầm mặc, những lời này giống như bản thân thật sự bị thận hư vậy!

Nhìn thấy Cung Linh Nhi vui vẻ đến mức không khép được miệng, Dương Tiêu thật sự muốn dạy cho cô một bài học, khiến cho cô biết được rằng bản thân hắn mạnh mẽ lợi hại như thế nào.

“Nhàm chán!” Dương Tiêu lắc đầu sau đó nhanh chóng bước ra khỏi chợ rau.

Cung Linh Nhi lần này chính là đặc biệt đến tìm Dương Tiêu, cô làm sao có thể dễ dàng buông tha hắn được chứ!

“Này này này, tiểu hoàng tử thận hư, mau đến đây giúp tôi một tay!” Cung Linh Nhi tức giận ồn áo hét lên.

Dương Tiêu căn bản không để ý đến Cung Linh Nhi, hắn trước đây đã được lĩnh giáo qua người con gái tên Cung Linh Nhi này có bao nhiêu ngang ngược điêu ngoa, nếu như Cung Linh Nhi trong chợ rau lại lôi lôi kéo kéo mình nhắc đến việc thổi tiêu, thì một đám ông già bà già không đó sẽ nhìn mình bằng ánh mắt như thế nào nữa chứ.

Nhìn theo bóng lưng Dương Tiêu thật sự muốn rời khỏi, căn bản không có ý định để ý đến bản thân, Cung Linh Nhi tức đến muốn xì khói.

Bản thân là thiên kim Cung gia, dù cho đi đến bất kỳ nơi nào, cũng không có ai dám làm trái ý cô, không nghĩ rằng Dương Tiêu vậy mà lại không cho cô chút mặt mũi nào.

Hơn nữa, xe của Cung Linh Nhi thật sự đã bị lọt vào một hồ nước bên ngoài, căn bản không thoát ra được.

“Dương Tiêu, nếu như anh thật sự không bị thận hư thì bước đến đây giúp tôi một tay, còn nếu anh thấy chết không cứu, vậy anh có tin rằng tôi hiện tại lập tức gọi điện thoại cho ông nội để ông nội giáo huấn anh một trận?” Cung Linh Nhi lại một lần nữa tức giận nói.

Dương Tiêu cũng bức bối không thôi, vị cô nãi nãi này không ở nhà chơi bơi đi, không có chuyện gì làm tìm phiền phức đến cho hắn làm gì chứ? Mặc dù không muốn để ý đến Cung Linh Nhi, nhưng dù sao cũng phải nễ mặt Cung Thiên Tề Cung lão gia, Dương Tiêu thật sự cũng không cách nào trơ mắt nhìn Cung Linh Nhi đứng ngây ngốc giữa chợ rau được.

Sau khi xoay người Dương Tiêu lúc này mới phát hiện bánh xe phía sau của chiếc xe Lamborghini màu tím của Cung Linh Nhi thật sự đang bị lún vào hố bùn.

Khóe môi Dương Tiêu không ngừng co giật, vị cô nãi nãi này cũng thật lợi hại, vậy mà lại lái siêu xe đến chợ rau, không biết cô ta đã suy nghĩ như thế nào nữa?

Tất cả mọi người đều biết, chợ rau thường có rất nhiều xe tải trọng tải lớn dùng để vận chuyển rau củ bình thường hay ra vào thường xuyên, nên dẫn đến trên nền đường rất dễ xuất hiện những hố trũng, gầm xe của chiếc xe thể thao Lamborghini này lại rất thấp, khi gặp đoạn đường này, khung xe va vào sau đó mắc kẹt trong bùn cũng là chuyện bình thường.

“Cô đúng là thiên tài mà! Không biết đường đi trong chợ rau không dễ di chuyển hay sao?” Dương Tiêu bắt lực nói.

Cung Linh Như hừ giọng nói: “Tôi làm sao biết được, vừa rồi khi nhìn thấy xe của anh tôi liền theo sát, ai biết được lại mắc kẹt trong hố bùn này chứt”

“Thật là thao tác khiến người khác hít thở không thông!” Dương Tiêu càng cảm thấy bắt lực, không còn lời nào để nói về Cung Linh Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK