Cách biệt giữa vũ khí Thiên Giai và Địa Giai có thể coi như cách biệt một cảnh giới nhỏ nữa, thế thì đấu thế nào được?
Sau khi anh rớt đài, kết quả khảo nghiệm cấp chín được công bố, Lâm Mộc thất bại.
“Lâm Mộc, không sao chứ?” Thẩm Trạch Thiên và Trần Uyển Nhi vội vàng chạy tới.
“Yên tâm, không sao rồi, chỉ là không thể thông qua thử thách cấp chín!” Lâm Mộc cười nói.
“Tiểu sư đệ, thành công hay không không còn quan trọng nữa, cậu có thể bắt đầu thử thách cấp chín đã khiến mọi người vô cùng kinh ngạc rồi!” Thẩm Trạch Thiên an ủi.
Trần Uyển Nhi cũng cuống quýt nói: “Đúng, anh đừng có nản lòng, biểu hiện của anh sáng chói lắm!”
Phó minh chủ Hồ xuống đài, bước tới trước mặt Lâm Mộc, an ủi: “Lâm Mộc, độ khó của cửa ải thứ chín vốn vượt quá khả năng của cậu, chúng tôi còn nghĩ cậu không thể hoàn thành những cửa ải trước đó, biểu hiện của cậu hoàn toàn vượt xa dự liệu của tôi và Minh chủ! ”
“Yên tâm, tôi rất hài lòng với thành tích này!” Lâm Mộc nở nụ cười.
Anh đã dốc toàn lực, dù thất bại cũng chẳng nuối tiếc gì.
Lâm Mộc hiểu rõ, nếu anh tham gia khảo nghiệm với tu vi Kết Đan Cảnh trung kỳ, hoặc là vũ khí Thiên Giai của anh được sửa chữa hoàn toàn, chắc chắn sẽ có cơ hội thông qua khảo nghiệm cấp chín này.
Nhưng thử thách Nghị Trưởng vốn thiết lập cho Kết Đan Cảnh sơ kỳ, vũ khí kia lại chưa có cách nào sửa chữa.
Không phải mọi chuyện trên đời đều được như mong muốn, đạt được thành tích này đã khiến anh vừa lòng thỏa ý rồi.
Lâm Mộc suy nghĩ rất thoáng, làm người phải biết hài lòng với những gì mình có.
“Tuy cậu không hoàn thành khảo nghiệm cấp chín, nhưng tôi nghĩ chỉ cần cậu tham ngộ vài năm trong Kết Đan Cảnh rồi nâng cao cảnh giới, việc vượt qua tôi chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!” Phó minh chủ Hồ nói.
“Phó minh chủ Hồ quá khen rồi, người là tiền bối, sao tôi có thể so sánh với người!” Lâm Mộc cười lúng túng.
“Ha ha, cậu không cần khiêm nhường, chỉ cần tôi không lên được Thiên Cương Cảnh, sớm muộn gì cậu cũng vượt qua tôi, mấy ông già như chúng tôi đây phải biết nhìn nhận thực tế chứ!” Phó minh chủ Hồ cười nói.
Phó minh chủ Hồ nói tiếp: “Khảo nghiệm kết thúc, giải thưởng của cậu là sáu mươi vạn Liên minh tệ, ngoài ra còn có năm mươi vạn giết Thú biến dị cấp A, tổng cộng một trăm mười vạn, hôm nay tiền thưởng sẽ chuyển tới tài khoản của cậu!”
“Được ạ!” Lâm Mộc toét miệng cười.
Khảo nghiệm lần này thu hoạch lớn rồi, hơn nữa tất cả đều dựa vào thực lực của bản thân anh mà có được.
Nếu không có thử thách Nghị Trưởng, muốn kiếm đủ một trăm mười vạn Liên minh tệ đâu dễ gì.
“Ngoài ra còn có một chuyện, vì biểu hiện sáng chói của cậu, Minh chủ muốn gặp cậu!” Phó minh chủ Hồ nói.
“Ồ!” Lâm Mộc ngẩn người.
Anh ngàn vạn lần không ngờ tới chuyện này.