Rất nhanh sư huynh đã gửi địa chỉ tới.
Advertisement
Vị trí thuộc địa phận Giang Nam, cũng không xa lắm, chắc sư huynh cũng đã xem xét kỹ vị trí của anh nên đã tìm một nơi gần với chỗ của anh như vậy.
Lái xe hơn một giờ, Lâm Mộc đã đến một sân bay quân sự.
Sau khi đợi hơn hai giờ ở đó, thì đã có người thông báo Lâm Mộc lên máy bay.
Anh ngồi máy bay thuận lợi đến Đế đô.
Là thủ đô của đất nước, mức độ an ninh ở đây chắc chắn là cao nhất cả nước.
Sau khi Lâm Mộc đáp xuống sân bay, sư huynh Thẩm Trạch Thiên đã đợi anh ở sân bay.
"Tiểu sư đệ."
Thẩm Trạch Thiên thấy Lâm Mộc đi xuống, lập tức vẫy tay với anh.
"Sư huynh!"
Lâm Mộc Nở nụ cười bước nhanh về phía trước.
“Sư huynh, cảm ơn anh đã phái người tới đón em.” trên mặt Lâm Mộc mang theo ý cười.
"Không có chi, sư đệ, mau lên xe đi!"
Thẩm Trạch Thiên và Lâm Mộc lên xe địa hình đậu cách đó không xa, rồi lái xe ra khỏi sân bay.
Bên trong xe.
“Sư huynh, tình huống ở Đế Đô thế nào?” Lâm Mộc hỏi.
Sư huynh nói: "Người tu tiên ở Liên Minh chúng ta đã tập hợp rất nhiều Ẩn Môn để quét sạch người biến dị trong kinh đô, nhanh chóng xây tường cao phòng thủ, trong thành phố bây giờ đã an toàn, nhưng ra vào rất khó khăn. "
Lâm Mộc nói: "Nếu Liên Minh đã có thể quét sạch người biến dị ở Đế Đô, vậy những thành phố khác cũng sẽ có thể quét sạch người biến dị chứ?"
“Khó lắm, để dọn sạch đế đô, các tu sĩ đã bị thương vong rất nhiều, trong nước có nhiều thành thị như vậy nên rất khó để dẹp loạn sạch sẽ.” Thẩm Trạch Thiên lắc đầu.
Thẩm Trạch Thiên nói tiếp: "Cho dù bằng mọi giá chúng ta có quét sạch các thành phố trong nước, thì phần khó nhất vẫn là phòng thủ! Sau khi kinh đô được quét sạch, trong các thành phố nhỏ vẫn phải có những người mạnh mẽ và một tuyến phòng thủ đủ mạnh. "