Con gấu đen ngay lập tức bị vồ hụt, làm gãy một cái cây phía sau lưng anh.
“Rầm!!!”
Advertisement
Sau khi con gấu đen lao lên và vồ hụt, nó nhanh chóng xoay lại, gầm lên một tiếng, sau đó tiếp tục lao thẳng về phía Lâm Mộc.
Hiện tại trong lòng anh đang nghĩ, may mắn là vừa nãy con gấu đen này bị anh đánh trúng cho nên giờ nó chỉ nhắm vào anh mà thôi.
Nếu như lúc này mục tiêu của nó mà là ba người Trần Uyển Nhi thì Lâm Mộc sợ là anh sẽ không ngăn cản được nó.
Đối mặt với con gấu đen đang lao tới, anh vẫn không ra tay mà chỉ dùng hết sức để né tránh một lần nữa.
Sau khi vồ hụt nhiều lần liên tiếp, con gấu đen giống như là đã bị chọc giận, thay vì vồ đến như những lần trước thì nó lại chạy bằng bốn chân và lao đến Lâm Mộc với tốc độ nhanh hơn!
Lần này anh vẫn dùng phương thức né tránh, nhưng vì lần này con gấu đen quá nhanh nên anh còn chưa kịp né được hoàn toàn thì đã bị con gấu đen dùng đầu đâm trúng.
Một sức mạnh khổng lồ lập tức tác động lên người anh, hất ngược anh về phía sau và va vào một cây nhỏ, làm gãy cả cây.
"Khụ!"
Lâm Mộc ho khan vài tiếng, cơ thể như vừa trải qua một trận đảo lộn vô cùng lớn.
Cũng may là chỉ bị hất tung, nếu như bị những móng vuốt sắc bén của nó đâm trúng, e rằng tình hình còn nghiêm trọng hơn nhiều!
“Lâm Mộc!”
Thấy tình hình như vậy, Trần Uyển Nhi và Lâm Lê cũng trở nên căng thẳng và lo lắng.
Tiểu Vi cũng vô cùng khiếp sợ.
Họ cũng biết rằng con gấu đen này khác với những con thú biến dị thông thường, nó trông rất mạnh mẽ!
Lâm Mộc bị con gấu đen biến dị làm bị thương, chuyện này không tốt chút nào!
“Rống!”
Con gấu đen hưng phấn rống lên, đồng thời đứng lên từ trên mặt đất, vỗ ngực, như là đang phô trương sức mạnh đối với Lâm Mộc vậy.
“Đồ khốn kiếp, mày còn dám mắng người sao!” Lâm Mộc đứng lên, giữ chặt nửa thân cây, nghiến răng nghiến lợi.
“Rầm!”
Con gấu đen gầm lên một tiếng, lại lao về phía Lâm Mộc, giống như đang nói cho Lâm Mộc chết.
"Lưu Quang Quyết! Chỉ mành treo chuông!"
Mười ngón tay của Lâm Mộc chuyển động, một luồng ánh sáng chói lọi cực lớn lại bay ra ngoài.
Kết hợp!