Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lâm Mộc lợi dụng khi hai người đang mắng chửi, anh lại bộc phát nội lực thêm lần nữa, tập hợp thêm nhiều tia sáng và nhanh chóng đánh thẳng về phía người tóc trắng!
Cùng một số lượng tia sáng, nhưng lúc trước phải công kích ba người, hiện tại anh chỉ dùng nó để tấn công một người ma thôi.

Sắc mặt của người tóc trắng nhanh chóng thay đổi.

Advertisement
“Mau, giúp tôi chặn nó lại!” Người đàn ông tóc trắng vội vàng kêu lên.

Quán chủ Tiên Hạc võ quán cũng nhanh chóng chạy đến và giúp ông ta ngăn cản đòn công kích.

Mặc dù cả hai người đã cùng nhau đỡ Lưu Quang Quyết nhưng áp lực cả hai phải nhận lại là vô cùng lớn, sau khi đỡ đòn, cả hai đều tái mặt.


Lâm Mộc nhìn về phía người đàn ông tóc trắng: "Không biết quán chủ của Tiên Hạc võ quán tìm đến ông như thế nào, nhưng ông nên biết hiện tại chỉ còn lại có hai người, nếu như tiếp tục chiến đấu, hai người không có cơ hội thắng đâu, hai người nhất định sẽ thua không phải nghi ngờ gì nữa!
"Chuyện này không hề liên quan gì đến ông cả, đây là chuyện riêng giữa tôi và quán chủ Tiên Hạc võ quán, vì vậy tôi khuyên ông nên rời khỏi trận đấu đi, tôi có thể bỏ qua cho ông!"
"Còn nếu như ông vẫn muốn tiếp tục chiến đấu cho đến khi tôi đánh bại ông, vậy thì hôm nay ông sẽ phải chết! Tôi nghĩ ông nên nhìn rõ tình hình hiện tại, là một người thông minh thì mới có thể sống lâu được!”
Trong lời nói của Lâm Mộc tràn đầy sự uy hiếp!
Tấn công tâm lý trước, tấn công thành trì sau, chiến đấu với tâm lý trước, chiến đấu với con người sau.

Chiến đấu không nhất thiết là phải đánh bằng vũ lực, mà còn có thể sử dụng tâm lý!
Khi người tóc trắng nghe được lời của Lâm Mộc, vẻ mặt ông ta bỗng thay đổi.

Đương nhiên ông ta hiểu Lâm Mộc đang nói cái gì!

Sau khi suy nghĩ một chút, người đàn ông tóc trắng liền hạ quyết tâm!
“Được rồi, tôi… tôi bỏ cuộc!” Ông ta nói.

Suy cho cùng, ông ta cũng chỉ làm vì tiền, không cần thiết phải đặt tính mạng của mình vào đó!
“Ngô huynh! Anh không thể làm như thế được!”
Quán chủ Tiên Hạc võ quán thấy ông ta sắp từ bỏ sau khi nghe những lời nói của Lâm Mộcthì ông ta lập tức trở nên lo lắng!
Hiện tại chỉ còn lại có hai người bọn họ, nếu người tóc trắng từ bỏ thì ông ta sẽ là người duy nhất còn lại!
Sau đó ông ta chắc chắn sẽ bị Lâm Mộc đánh bại không phải sao?
"Quán chủ, thực lực bên kia khác với lời ông nói, là ông lừa gạt chúng tôi, cho nên tôi rút lui cũng là chuyện hợp tình hợp lý!”
Người đàn ông tóc trắng nói xong thì lập tức rút lui, nhanh chóng rời khỏi võ đài, sau đó chạy ra ngoài.
Nếu ông ta đã rút khỏi cuộc chiến thì chắc chắn ông ta cũng không muốn ở lại nữa, ông ta sợ rằng sau khi Lâm Mộc xử lý xong chủ quán thì sẽ đối phó với ông ta.
Sau khi ông ta rời đi, chỉ còn lại quán chủ của Tiên Hạc võ quán.
"Quán chủ, ông là người duy nhất còn sót lại", trên mặt Lâm Mộc lộ ra một tia giễu cợt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK