Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con hiểu rồi.” Lâm Mộc gật đầu.  

Mục Nghị Trưởng nói: "Ba ngày sau, chín giờ sáng, đội đến Lạc Thần Cốc sẽ lên đường, do Liễu Vô Song và đội trưởng Nhậm dẫn đầu."  

"Đến lúc đó, cậu nhớ đến hội trường đúng giờ. Liên Minh sẽ giải thích cụ thể cho Liễu Vô Song, sau đó cậu ta sẽ truyền lại cho các cậu."  

“Vâng Mục Nghị Trưởng, vậy con xin phép cáo lui.” Lâm Mộc chắp tay rời khỏi.  

Advertisement

Lâm Mộc đương nhiên rất mong đợi lần thăm dò di tích này.  

Lâm Mộc rất hứng thú nghe Mục Nghị Trưởng nói về di tích cổ.  

“Vậy không biết Thâm Uyên Thành có gì đặc biệt như vậy, tại sao không có người đi ra, bọn họ đã xảy ra chuyện gì khi đi vào đó?” Lâm Mộc đang suy nghĩ miên man.  

Mọi người đều rất tò mò, Lâm Mộc cũng vậy.  

Tuy nhiên, Mục Nghị Trưởng cũng nói rằng có thanh tra đã từng vào thăm dò, nhưng ông ấy không bao giờ quay lại.  

Đây là nơi một đi không trở lại, cho dù Lâm Mộc có tò mò, hiện tại cũng không thể đi thăm dò.  

Trên đường trở về ký túc xá của Liên Minh, Lâm Mộc gọi điện cho Vũ Nghị Trưởng để cảm ơn vì ông đã cho anh cơ hội.  

Vũ Nghị Trưởng nói Lâm Mộc không cần để tâm, lại dặn Lâm Mộc phải nghiêm túc thăm dò phế tích.  

Khi đến tòa nhà ký túc xá, Lâm Mộc tình cờ đụng phải La Văn Thành.  

“La huynh, anh bế quan xong rồi sao?” Lâm Mộc lập tức chào hỏi.  

"Tôi vừa mới bế quan ngày hôm qua đã đột phá tới Linh Phách Cảnh đỉnh phong, hai ngày nữa tôi sẽ chính thức lên làm Thanh tra." La Văn Thành cười nói.  

“La huynh, chúc mừng!” Lâm Mộc lập tức chắp tay chúc mừng.  

La Văn Thành mỉm cười thở dài: "Tôi có thể đạt tới Linh Phách Cảnh đỉnh phong nhanh như vậy, chủ yếu là nhờ Huyết Tinh, nếu không có thứ này, không biết còn phải mất bao lâu nữa mới có thể đạt tới nữa."   

Lâm Mộc gật đầu: "Đúng vậy, tai họa lần này giúp cho các tu sĩ có cơ hội thăng cấp Cảnh Giới nhanh chóng."  

“Bước tiếp theo là đi từ Linh Phách Cảnh đỉnh phong đến Kết Đan Cảnh, nhưng đó là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn.” La Văn Thành thở dài.  

“La huynh, cứ từ từ thôi, mọi người đều phải đi qua nút thắt này mà.” Lâm Mộc cười nói.  

"Tôi hiểu mà. Mà Lâm Mộc, dạo này cậu làm gì vậy, có phải tiếp tục săn người biến dị không? Chúng ta có thể cùng nhau đi." La Văn Thành nhìn Lâm Mộc.  

Lâm Mộc bất lực nói: "La huynh, chắc sắp tới em không đi được rồi. Vũ Nghị Trưởng có dành cho em một suất đi thăm dò phế tích, ba ngày nữa em sẽ tới di tích."  

“Chẳng lẽ dạo gần đây Liên Minh lại mở thêm các cuộc thăm dò di tích sao?” La Văn Thành kinh ngạc, hiển nhiên anh ta  cũng không biết chuyện.  

Lâm Mộc nói cho anh ta biết về di tích.  

Sau khi nghe Lâm Mộc kể lại, La Văn Thành chợt nhận ra.  

Rõ ràng La Văn Thành không hề biết chuyện gì cả.  

"Lâm Mộc, từ khi gia nhập Liên Minh, cậu đã thể hiện rất tốt, thắng được vòng loại thứ nhất, có Vũ Nghị Trưởng hỗ trợ nên có được một vị trí cũng là điều hợp lý. Chúc mừng."  

"La huynh, hiện tại anh đã thành công bước vào Linh Phách Cảnh đỉnh phong, sắp trở thành thanh tra rồi. Em nghĩ sau này nhất định sẽ đến lượt anh thôi." Lâm Mộc nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK