Đương nhiên cô nàng cũng vô cùng hứng thú với chuyện của Lâm Mộc, thế nên anh cũng kể về cuộc sống ở Tổng bộ của Liên minh cũng chuyện săn giết Thể biến dị cho cô nàng nghe.
Advertisement
Anh còn nhắc tới chuyện đi kiểm kê và dọn dẹp kho lương ở Ninh Đô, chạm trán với Thú biến dị cấp B+, sau đó được một Người biến dị cấp A ra tay cứu giúp, Người biến dị này rất giống Thẩm Tịch Dương.
“Gì cơ? Người biến dị cấp A kia là chị Dương Dương ư? Còn gặp ở ngoài thành Ninh Đô sao?” Trần Uyển Nhi kinh ngạc hỏi.
“Tôi không dám chắc một trăm phần trăm, nhưng tôi cảm thấy rất giống chị ấy!” Lâm Mộc đáp.
Advertisement
“Lâm Mộc, vậy có cần tôi tìm giúp anh không?” Trần Uyển Nhi hỏi.
“Cô nghĩ gì vậy, với thực lực hiện tại của cô, ra khỏi thành là một chuyện vô cùng nguy hiểm!” Lâm Mộc lập tức từ chối.
...
Ở một nơi khác.
Châu u.
Chuyện Trung Quốc dập tắt dư luận nhanh chóng truyền tới tai các lãnh đạo cấp cao của Quang Minh Hội.
“Đáng chết, lại là Lâm Mộc phá hoại!” Trưởng lão Karl ném tách cà phê trên tay lên bàn, sa sầm mặt.
Ông cụ hiểu rõ, kích động dư luận vốn là chiêu bài quan trọng của Quang Minh Hội, bởi vì chiêu này quá hiểm nên tổ chức mạo hiểm đưa cả những người quan trọng như La Thành công khai ra mặt.
Chỉ cần kế hoạch thành công là Quang Minh Hội có thể tiến vào Trung Quốc, tạo nên môi trường thuận lợi để hành động bước tiếp theo.
Sau khi Thú biến dị công kích Thành phố Lăng Dương, Quang Minh Hội càng thêm tự tin vào kế hoạch của họ.
Kết quả, kế hoạch sụp đổ, đám người La Thành cũng bị liên minh bắt đi, mà người gây ra chuyện này chính là Lâm Mộc!
Đến nằm mơ Trưởng lão Karl cũng không ngờ được, một Lâm Mộc cỏn con chẳng đáng gì trong mắt ông cụ lại là người đập tan làn sóng dư luận!
Cấp bậc của La Thành trong Quang Minh Hội cũng đâu có thấp!
Hơn nữa lực lượng của tổ chức cắm rễ trong Trung Quốc không nhiều, lần này đám người La Thành bị một mẻ hốt gọn như này, hiển nhiên là tổn thất quá đỗi to lớn với Quang Minh Hội.
Đả kích với tổ chức đâu chỉ dừng lại ở đó.
Hệ thống liên lạc và cách thức hành sự của Quang Minh Hội cũng bị liên minh nắm rõ.
Tổ chức chỉ đành thông báo cho các thành viên còn lại ở Trung Quốc tạm dừng mọi hành động, tránh đầu sóng ngọn gió.
.....
Những ngày nghỉ ngơi luôn rất ngắn ngủi, hôm sau Lâm Mộc rời khỏi Liên Minh võ quán, trở về Tổng bộ của Liên minh.
Biết Trần Uyển Nhi cần chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới, Lâm Mộc cũng không muốn quấy rầy cô nàng quá lâu.
Về tới tổng bộ, Lâm Mộc bắt đầu tham ngộ cảnh giới trong thời gian chờ đợi thám hiểm Di tích cổ.
Sư huynh và La Văn Thành đã xuất phát tới Lạc Thần Cốc.