Nói dứt lời lâm Mộc lập tức xoay người rời đi.
“Lâm nghị trưởng, chậm đã!”
Advertisement
Vương chưởng môn thấy Lâm Mộc muốn rời đi thì vội vàng hô lớn.
Advertisement
“Sao vậy? Còn có chuyện gì sao? Định mời tôi ở lại ăn bữa cơm hay gì? Tôi nhiều việc lắm, không có thời gian.” Lâm Mộc nhìn Vương chưởng môn, nói.
“Lâm nghị trưởng, là Liên minh tệ, cậu còn chưa thanh toán tiền mua hàng cho tôi.”
Năm trăm ngàn Liên minh tệ cũng không phải một con số nhỏ, số tiền này có thể cung cấp trợ giúp không nhỏ cho Vương chưởng môn trong việc tu luyện cảnh giới.
“À đúng rồi, tôi lập tức chuyển cho ông đây.”
Lâm Mộc nói xong thì lập tức thu Tử Huyền Thiết vào nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó anh lấy điện thoại di động ra, tìm tên chưởng môn Thiên Khung Phái trong hệ thống rồi tiến hành chuyển khoản.
Tinh tinh.
Điện thoại di động của Vương chưởng môn rất nhanh đã vang lên âm thanh thông báo.
Ông ta lập tức lấy điện thoại ra kiểm tra.
“1…1 Liên minh tệ? Lâm nghị trưởng, đây là do cậu chuyển?” Sau khi nhìn thấy con số, Vương chưởng môn lập tức trợn lồi hai mắt.
Lâm Mộc nào có chuyển năm trăm nghìn Liên minh tệ? Rõ ràng chỉ có một Liên minh tệ đây này!
“Đúng rồi, là tôi chuyển đó.” Lâm Mộc bày ra dáng vẻ thành thật, gật đầu đáp.
“Lâm nghị trưởng, cậu…cậu đừng đùa nữa, đã nói là năm trăm nghìn Liên minh tệ rồi mà.” Vương chưởng môn cười khan nói.
“Là ông nói đùa tôi trước, không phải ông bảo Tử Huyền Thiết bị Đại chưởng lão nhà mình dùng mất rồi hay sao? Sao giờ lại không cho tôi nói đùa chứ?” Lâm Mộc khinh thường nói.
“Nói đùa đúng là rất vui, hiện giờ đùa xong rồi, vậy cậu chuyển số còn lại cho tôi đi.” Vương chưởng môn vừa cười vừa nói.
Lâm mộc nghiêm trang bóp ngón tay: “Vương chưởng môn, tôi phải tính chút nợ với ông, quả thực là tôi đã nói dùng năm trăm ngàn Liên minh tệ để mua Tử Huyền Thiết, chúng ta đã thống nhất như vậy, Lâm Mộc tôi nói lời giữ lời.”
“Thế nhưng ông làm hỏng vũ khí của tôi, ông phải trả