"Đúng vậy! Cậu ấy đã vượt qua bài kiểm tra cấp bốn, điều này nằm ngoài dự đoán của anh." Thẩm Trạch Thiên thở dài mỉm cười khi định thần lại.
Lâm Mộc nhanh chóng bay xuống khỏi võ đài, đáp xuống trước mặt Sài Thiệu.
Advertisement
“Sài nghị trưởng, đắc tội rồi, anh không sao chứ?” Lâm Mộc vươn tay muốn kéo Sài Thiệu lên.
Thủ đoạn này, khi Lâm Mộc hợp tác với anh ta để đối phó với thú biến dị cấp A, Lâm Mộc cũng đã nhìn ra được.
Advertisement
Thấy tay Lâm Mộc đang vươn tới, Sài Thiệu nhất thời thất thần.
Chẳng ngờ mình lại bị Lâm Mộc đánh bại khi hai người cùng một cảnh giới?
Sài Thiệu vẫn luôn mong chờ được tỉ thí với Lâm Mộc, nhưng đâu biết lại là kết quả này.
Vốn dĩ Sài Thiệu còn chưa tung ra con át chủ bài của mình, nhưng Lâm Mộc bỗng nhiên thôi động đòn công kích quá cường đại, rõ là muốn đánh anh ta rớt đài trước khi có cơ hội dùng át chủ bài mà.
Võ đài đương nhiên khác với mặt trận giao đấu trong thực chiến.
Nếu là thực chiến, giờ đây Sài Thiệu vẫn còn có thể dùng tới chiêu thức đặc biệt cuối cùng, nhưng thực tế thì sao, họ đang tỉ thí trên võ đài, một khi rớt đài, dù chưa tung ra hết thủ đoạn, vẫn chẳng thể tiếp tục giao đấu.
“Sài nghị trưởng?” Thấy Sài Thiệu ngẩn người hồi lâu, Lâm Mộc lên tiếng gọi lần nữa.
Lúc này Sài Thiệu mới hoàn hồn, bắt lấy tay Lâm Mộc.
Lâm Mộc lập tức kéo Sài Thiệu đứng dậy, nói: “Sài nghị trưởng, tôi chỉ muốn qua được khảo nghiệm, không hề có ý chĩa mũi nhọn vào anh đâu!”
Sài Thiệu nhìn Lâm Mộc bằng ánh mắt phức tạp: “Tôi hiểu, có điều thực lực của cậu nằm ngoài dự đoán của tôi! Có thể gặp được một đối thủ lợi hại như cậu trên con đường tu luyện là chuyện vô cùng thú vị, cậu khiến tôi có thêm động lực rồi đấy!”
Sài Thiệu nói tiếp: “Dù hôm nay tôi bại dưới tay cậu thì cậu cũng đừng chủ quan, có thể ngày sau tôi sẽ nhanh chóng vượt qua cậu, Sài Thiệu tôi không phải người dễ chịu thua đâu!”
“Được, tôi chờ!” Lâm Mộc mỉm cười nói.
Phó minh chủ Hồ đứng bên võ đài lên tiếng: “Lâm Mộc, chúc mừng cậu đã thông qua thử thách cấp ba và bốn, cậu có mười phút nghỉ ngơi, hết thời gian này sẽ tiếp tục bắt đầu thử thách cấp năm.”
“Rõ!” Lâm Mộc đáp.
Lúc này Trần Uyển Nhi cũng chạy lại, đôi mắt đẹp dường như lấp lánh đốm sáng, kích động nói: “Lâm Mộc, anh lợi hại quá nha, không ngờ lại thông qua khảo nghiệm cấp bốn!”
“May mắn thôi mà, Sài Thiệu còn chưa dùng hết thủ đoạn, tôi hiểu điều này!” Lâm Mộc khiêm nhường nói.
Khi trước anh từng hợp sức với Sài Thiệu đánh đuổi Thú biến dị cấp A, đương nhiên biết anh ta chưa tung ra át chủ bài vô cùng lợi hại của mình.
Dĩ nhiên, Lâm Mộc cũng giữ lại thủ đoạn chưa dùng tới, điều động Chí Tôn Tích!