Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi còn ở Linh Phách Cảnh, Sài Thiệu hoàn toàn khiến Liễu Vô Song bị lu mờ.   

Nếu Sài Thiệu không đột phá thành công Kết Đan Cảnh, Liễu Vô Song nào có cơ hội lên vị trí thứ nhất của Bảng Chiến Thần.  

Advertisement

Khi Lâm Mộc vừa bước tới nơi tập trung, Sài Thiệu đã dời mắt về phía anh.  

“Lâm Mộc - người xếp thứ nhất trên Bảng Chiến Thần chính là cậu đúng không?” Sài Thiệu hỏi.  

Advertisement

“Không sai Sài nghị trưởng, là tôi!” Lâm Mộc đáp.  

Lâm Mộc hơi bất ngờ trước câu hỏi của anh ta, dù sao khi trước hai người chưa từng quen biết, chẳng ngờ anh ta lại chủ động nói chuyện với anh.  

“Không ngờ Sài Thiệu tôi mới rời khỏi Bảng Chiến Thần chưa lâu đã xuất hiện một hắc mã là cậu, tung hoành ngang dọc rồi trùng kích lên đầu bảng!” Sài Thiệu nói.  

Sài Thiệu không dễ gì đánh giá cao người khác, khi trước Lâm Mộc mới gia nhập liên minh đã liên tiếp nổi danh, anh ta vẫn không mảy may chú ý tới Lâm Mộc.  

Mãi tới khi Lâm Mộc trùng kích lên đầu bảng, Sài Thiệu mới bắt đầu để mắt tới nhân vật mới là anh.  

Sài Thiệu nói tiếp: “Khi còn ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong, vị trí đầu bảng quá nhàm chán vô vị, Liễu Vô Song xếp thứ hai chẳng gây nên chút đe dọa gì, thực lực của anh ta và tôi cách biệt không ít, người không có đối thủ như tôi quá cô độc mà!”  

Nghe thấy lời này, sắc mặt Liễu Vô Song mất tự nhiên hẳn.  

Chẳng phải Sài Thiệu đang chê thực lực và hạ thấp Liễu Vô Song anh ta ư? Nhưng anh ta nào có tư cách phản bác lại?  

Khi trước Liễu Vô Song luôn coi Sài Thiệu là mục tiêu cần phải vượt qua. Sài Thiệu thì sao? Chưa bao giờ đánh giá Liễu Vô Song là đối thủ!   

Sài Thiệu nói tiếp: “Cậu mà xuất hiện sớm một chút thì có lẽ đã thú vị hơn nhiều rồi, tôi thực sự hiếu kỳ, nếu tôi còn ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong, liệu cậu có đủ khả năng gây uy hiếp cho vị trí thứ nhất trên Bảng Chiến Thần của tôi hay không?”  

“Sài nghị trưởng quá khen rồi, sao tôi có thể so với người được!” Lâm Mộc cười khiêm nhường.  

Sài Thiệu không nói gì thêm nữa, chỉ lặng lẽ chờ đợi xuất phát.  

Chừng mười phút sau, tất cả Đoàn thám hiểm Di tích Tak đều tập trung đủ, tổng cộng có tám người.  

Đương nhiên Sài Thiệu chính là đội trưởng.  

Dưới sự chỉ huy của anh ta, Đoàn thám hiểm xuất phát từ Tổng bộ của Liên minh.  

Chặng đường khám phá Sa mạc Tak lần này khá xa xôi.  

Đoàn người ngồi máy bay tới Thành phố Lăng Dương trước, đây là Thành phố an toàn gần Di tích Tak nhất.  

Nói gần chẳng qua chỉ là so sánh với năm thành phố an toàn còn lại.  

Thành phố Lăng Dương vẫn cách di tích rất xa.  

Sau khi hạ cánh ở Thành phố Lăng Dương, Đoàn thám hiểm lại ngồi thành đoàn xe mang theo đầy đủ nhiên liệu tiếp tục cuộc hành trình.  

Theo lộ trình dự kiến, mất khoảng 6-7 ngày mới có thể đặt chân tới Di tích Tak.  

Dù sao di tích lần này cũng nằm trong sa mạc, hiểm nguy nhiều hơn lần thám hiểm Lạc Thần Cốc khi trước rất nhiều.  

Đường đi xa xôi, còn nhiều bất trắc có thể ập tới.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK