Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi…Chuyện này rất phiền toái đến anh nhưng...anh có thể giúp tôi tìm mẹ được không?” – Trần Uyển Nhi ngập ngừng nói.  

“Được, nếu cô đã nhờ vả thì tất nhiên tôi sẽ đồng ý rồi, tôi sẽ đi tìm mẹ giúp cô.” – Lâm Mộc lập tức đồng ý.  

“Lâm Mộc, tôi biết bên ngoài đang rất nguy hiểm, anh đã liều mình tới đón chúng tôi, hiện tại còn phiền toái anh, tôi…Tôi thật sự rất áy náy, thật sự tôi không còn cách nào khác nữa, anh lợi hại như vậy, chỉ có anh mới giúp được tôi.” – Trần Uyển Nhi tự trách nói.  

Advertisement

“Ngốc à! Cô suy nghĩ nhiều vậy làm gì? Tìm một người thôi mà, tôi đi đây, hai người ở lại đây chờ tin tức của tôi.”  

Lâm Mộc nói xong liền vội vàng rời đi.  

Sau khi ra tới cửa, Lâm Mộc lái xe chuẩn bị đến tòa nhà của Tập đoàn Khâu Hàng và chỗ ở của Khâu Anh tìm một lượt.  

Lúc này, bình thường trên đường xe lưu thông rất nhiều, tình trạng kẹt xe rất hay xảy ra. Vậy mà hôm nay, đường phố lại cực kỳ vắng vẻ, rất ít xe cộ đi lại. Rất nhiều người đờ đẫn chờ đợi ở trong nhà, trước tình huống khẩn cấp như vậy, tất cả đều rất nghe lời, phối hợp.  

Dù vậy, một ít người biến dị vẫn xông vào nhà tấn công. Trên đường phố dù xe không nhiều nhưng lại rất hỗn loạn, khắp nơi đều là cảnh xe cộ bị đập nát, lăn lóc thậm chí bị bốc cháy.  

Lâm Mộc lái xe cũng bị tập kích rất nhiều lần, xe anh đã bị va đập khá nhiều, may mà anh có thể xử lý ổn thỏa.  

Lâm Mộc thấy mình quả thật may mắn vì là một tu sĩ Linh Ý Cảnh, trước biến cố lớn này, ít nhất anh cũng có năng lực để bảo vệ chính mình và người thân.  

Hơn cả từ lúc xảy ra thảm họa đến giờ, những người biến dị Lâm Mộc gặp, anh đều có thể đối phó được, đây cũng là một may mắn rất lớn.  

Lâm Mộc lái xe đến tòa nhà của Tập đoàn Khâu Hàng. Nơi này không một bóng người, hiu quạnh, trống trải khiến con người ta cảm thấy xót xa.  

Sau khi rời khỏi tòa nhà, Lâm Mộc lại đi tới biệt thự của Khâu Anh.  

Bên trong biệt thự vẫn như cũ, không một bóng người.  

Lâm Mộc đã tìm ở hai nơi mà vẫn không tìm thấy, cuối cùng anh quyết định tìm ở chỗ Khâu lão thái quân.  

Khi Lâm Mộc tìm đến chỗ Khâu lão thái quân, anh thấy cửa của biệt thự đã bị phá hư.  

“Đây là…Xảy ra chuyện gì rồi sao?”   

Lâm Mộc nhận thấy có chỗ bất ổn, nhanh chóng đi vào phòng khách của biệt thự.  

Vừa vào tới nơi, mùi máu tanh đã xộc thẳng lên mũi anh.  

Lâm Mộc định thần nhìn lại, bên trong biệt thự có một vài thi thể hơn nữa mặt mũi đã bị phá hủy hoàn toàn không thể nhận ra ai với ai, hiện trường cực kì đẫm máu.  

Cho dù Lâm Mộc là tu sĩ, chứng kiến cảnh tượng này cũng khỏi dâng lên cảm giác muốn nôn mửa.  

Lâm Mộc nhìn kĩ một vòng, từ quần áo còn sót lại miễn cưỡng có thể nhận ra thi thể của Khâu lão thái quân.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK