Khâu Thiên Thiên!
Hai mắt cô ta đỏ hoe, chẳng lẽ…
Advertisement
“Khâu Thiên Thiên, cô…Cô cũng biến dị sao?” – Lâm Mộc giật mình.
Mặc dù Lâm Mộc chẳng có cảm tình gì với cô ta nhưng chứng kiến cảnh cô ta bị biến dị, cũng khiến nội tâm anh có chút dao động!
Lâm Mộc với cô ta cũng miễn cưỡng xem như có quen biết, chứng kiến người quen của mình trở thành người biến dị, Lâm Mộc chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy sợ hãi.
Vậy nếu như người thân và bạn bè của anh bị như vậy thì sao? Anh thật sự không dám nghĩ đến nữa.
Hơn nữa, Lâm Mộc còn phát hiện trên người Khâu Thiên Thiên có rất nhiều máu nhưng tất nhiên nó không phải của cô ta, có vẻ cô ta đã sát hại rất nhiều người.
“Lâm Mộc!” – Khâu Thiên Thiên nhìn chằm chằm Lâm Mộc.
“Lâm Mộc, hôm nay tôi muốn xem anh mạnh hơn hay tôi mạnh hơn!” – Khâu Thiên Thiên cười điên dại.
Một khắc sau, cô ta lao người về phía Lâm Mộc.
Điều này làm Lâm Mộc rất bất ngờ, Khâu Thiên Thiên vốn là người nhát gan, vậy mà hôm nay, cô ta lại dám xông lên tấn công anh dù biết rõ anh là tu sĩ, sao có thể chứ?
“Cô đi chết đi!” – Lâm Mộc giơ tay lên, tung ra chiêu thức, trực tiếp giải thoát cho Khâu Thiên Thiên sang thế giới bên kia.
“Có vẻ sau khi trở thành người biến dị, chẳng những tâm thần điên loạn, khát máu thậm chí đến cảm xúc sợ hãi cũng biến mất.” – Lâm Mộc suy đoán.
Khâu Thiên Thiên biết rõ anh là tu sĩ, trước đây cô ta cực kỳ sợ hãi anh, nhất là sau trận tái chiến với Tiên Hạc võ quán, thế mà hôm nay lại dám xông lên tấn công anh. Chính vì lẽ đó nên Lâm Mộc mới đưa ra suy đoán này.
Sau khi giải quyết Khâu Thiên, Lâm Mộc lái xe trở lại chi nhánh của Liên minh ở Thân Giang. Tất cả những chỗ có thể tìm thấy Khâu Anh, Lâm Mộc đều đã tìm qua, hiện tại anh cũng không còn cách nào nữa.
Hơn nữa, điện thoại của Khâu Anh cũng tắt máy, lẽ nào bà ta cũng đã bị biến dị? Chuyện này quả thật có khả năng xảy ra.
Trên đường trở về chi nhánh Thân Giang, Lâm Mộc còn phát hiện ra một điểm kỳ lạ, đó là những chiếc xe sang chảnh thường hay bị tấn công hơn.
Mặc dù ở thời đại hòa bình, chuyện đi siêu xe cũng khá bình thường nhưng ở thời điểm hiện tại, nó sẽ chọc điên bọn người biến dị.
Sau khi trở lại chi nhánh Thân Giang.
“Lâm Mộc, sao rồi!”
Trần Uyển Nhi nhìn thấy Lâm Mộc trở lại, cô lập tức truy hỏi.
“Thật xin lỗi, tôi không tìm thấy.” – Lâm Mộc lắc đầu.
Trần Uyển Nhi nghe vậy, cô cảm thấy có chút hụt hẫng.
Nhưng mà cô nhanh chóng đáp lại: “Lâm Mộc, anh không cần xin lỗi, là tôi làm phiền anh giúp tôi tìm mẹ, tôi cũng rất áy náy. Không tìm được mẹ tôi, chuyện này đâu phải lỗi của anh.”
Lâm Mộc vốn định nói với cô tin tức Khâu lão thái quân đã chết nhưng sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Lâm Mộc lựa chọn không nói.