Ánh mắt của Vệ Kiến Đình cũng dễ dàng bị hấp dẫn bởi những cảnh tượng phía sau tấm rèm mà Bùi Phong Bình đã vén lên. Bùi Phong Bình mỉm cười chỉ tay vào hai bên đường: “Đây là con đường dành cho xe trống và xe chở người qua lại, và con đường vận chuyển hàng hóa thì ở bên kia. Hàng hoá thì thường rất nặng, nếu đi trên đường đất sẽ dễ gây ra hư hỏng cho đường. Nhưng nếu đi trên đường ray gỗ, ma sát giữa bánh xe và đường ray sẽ làm giảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.