Bạch Quán Chúng nhẹ nhàng nói: “Chột dạ.” “Sao cơ? Còn có loại chột dạ hả?” Điền Đường vô thức hỏi lại. Bạch Quán Chúng giơ tay, gõ lên bàn, râu run run: “Giống như người ngay lúc này, chính là chột dạ.” Điền Đường ngượng ngùng sờ sờ mũi: “Bạch đại phu, không phải là ta không muốn nghe, chỉ là ta thật sự nghe không hiểu, lúc Bạch đại phu giảng đến dược tính, thì ta nghe xong cái này lại quên cái kia, có vẻ ta thật sự không hợp để học y.” Nàng cho rằng mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.