Lý Nhị Trụ quay đầu, cũng thấy Thạch Vĩ Minh ôm cải trắng chất thành núi: "Không có việc gì, bên ngoài có nhiều dân chúng như vậy, mua nhiều một chút coi như cho bọn họ có thêm cơm đi, dù sao ta còn chưa cưới thê tử, cũng không cần để thê tử ở nhà.” Điền Đường bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới trước mặt của hai người, nhìn Thạch Vĩ Minh: "Ngươi đặt cải trắng xuống trước đi, đặt xuống đất cũng được.” "Nhưng... Nhưng mà..." Khuôn mặt của Thạch Vĩ Minh đã bị cải trắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.