"Ta hiểu," Điền Đường gật đầu, không làm khó hắn nữa, viết hai chữ "triều đình" ở trên giấy, sau đó vẽ vài vòng ở bên ngoài hai chữ này, chú trọng đánh dấu, "Chỉ cần bọn họ còn sống, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ mang bọn họ trở về." Lỗ Anh cúi đầu, cẩn thận nhìn về phía Điền Đường, trong lòng đã vì Văn Bình mà mặc niệm, đồng thời đáy lòng hắn còn mơ hồ có mấy phần mừng thầm. Hắn có một sự chờ mong, chờ mong có lẽ có một ngày,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.