"Nhưng ta vẫn cứ cảm giác rằng..." Hứa Liên nhìn ra xa, vẫn như cũ không hề buông lỏng cảnh giác. "Được rồi, được rồi. Ta cảm thấy ngươi dạo gần đây vì được ăn quá nhiều mới đâm ra nghĩ linh tinh như thế." Đối phương vỗ vào vai Hứa Liên nói: "Hơn nữa, chúng ta vẫn luôn coi chừng chuyện bên ngoài thành mà, những người ra ra vào vào này là người như nào chúng ta còn không rõ sao? Dù có chuyện gì bất ngờ ập đến thì cũng phải vượt qua chúng ta đã." "Ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.