“Hửm?” Nhân Vương nhướng mày, quay đầu ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, “Nói tiếp đi.” “Vâng.” Hạ Tùng Dương lần nữa khom lưng, “Bệ hạ, thần cho rằng nếu như thần linh thiên vị bất kỳ một phương nào, chắc chắn sẽ trực tiếp hàng lâm, mà không phải lựa chọn xuất hiện ở phủ Lâm Xuân.” Nhân Vương gật gật đầu. Hạ Tùng Dương nhìn kỹ biểu cảm biến hóa trên mặt hắn, cho dù lúc trước Nhân Vương nói sẽ không trách tội, nhưng có mấy lời vẫn hoàn toàn giấu ở đáy lòng, hắn có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.