"Ta đã sớm có ý nghĩ như vậy rồi." Ngô Tu Kiệt xắn tay áo, trên mặt hiện lên một vài tia hứng thú, "Đã sớm nghe nói về sự tích vinh quang bắt được tù binh lúc trước, bây giờ lại đến chúng ta đi bắt bá tánh, có thể coi là một chuyện tốt đáng được khen ngợi, nếu ngươi không cho ta đi, ta có thể trở mặt với ngươi." Thạch Hùng bật cười: "Được rồi, vậy chúng ta cùng đi." Ngô Tú Kiệt quay đầu nhìn hắn: "Có lẽ sẽ gặp Vệ tướng quân." Vẻ mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.