Vệ Lương Tài vội vàng nói: “Cha, ta có thể giúp người gánh vác trách nhiệm.” “Câm miệng!” Vệ Kiến Đình càng nhìn hắn ta lại càng tức giận, “Ngươi còn dám nói? Chúng ta đang bàn đại sự trong thư phòng, ngươi không gõ cửa mà cứ xông vào như vậy, còn có gan nói sẽ chịu trách nhiệm, chỗ này không phải chuyện của ngươi, mau trở về đi!!!” “Cha...” Vệ Lương Tài vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn Vệ Kiến Đình thu lại mệnh lệnh. Kết quả Vệ Kiến Đình trực tiếp chỉ vào cửa: “Cút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.