Điền Đường ngồi dậy từ trên ghế, đưa tay cầm lấy bánh bao, cả người vẫn còn chút mê mang. Một lúc lâu sau mới hoàn hồn lại, cẩm cốc uống một hớp nước lớn, thật vất vả mới giảm bớt cảm giác miệng khô lưỡi khô, rồi mới nói: “Ngày hôm qua ta vừa xong một chương, vốn dĩ chỉ tính toán nghỉ ngơi một chút, không nghĩ tới lại ngủ luôn.” Nàng nói xong lại ngáp một cái: “Vẫn còn tốt, trong khoảng thời gian này viết cũng đủ dùng cho một khoảng thời gian nữa, cũng coi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.