Chu Chí sửng sốt, đưa tay lên sờ trán của Hứa Liên: "Ngươi bị bệnh đến mơ hồ rồi à? Mà cũng không phải là sốt gì cả, trán ngươi cũng đâu có nóng, ngươi nghĩ linh tinh cái gì thế? Bây giờ vẫn đang là ban ngày sao ngươi lại bắt đầu mơ mộng rồi? Lấy đâu ra chuyện tốt như thế? Ngày nào cũng được ăn no, bữa nào cũng được ăn thịt mà gọi là sống cuộc sống tốt à, đây phải là cuộc sống của thần tiên rồi?" "Nếu như thì sao? Nếu như thật sự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.