“Thì ra ngươi không có ý này.” Điền Đường nở nụ cười, trong mắt hiện lên vài phần tiếc nuối, “Ta còn đang muốn nói nếu ngươi có ý đó, vừa vặn liền bảo cậu đi làm chút chuyện, nếu ngươi cũng không nghĩ tới chuyện đó, vậy thì hãy quên đi. Hãy xem như ta chưa hề nói gì.” "Chờ một chút," Lý Nhị Trụ lúc này mới hoàn hồn, "Cho nên ngươi không phải là đang muốn trách cứ ta, mà là quả thật có chuyện như vậy nên muốn để cho ta đi làm?" Điền Đường cố...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.