“Cạn ly?” "Cái gì là cạn ly?" “A a, là chạm cốc?” “Đúng, là chạm cốc!” Mấy người luống cuống tay chân cầm lấy cái ly ở trên bàn của mình, chạm cốc với cái ly ở trong tay của Điền Đường, sau khi chạm cốc, mấy người họ đều nhịn không được mà liền nở nụ cười. Nếu cha nương cũng ở đây thì tốt rồi. Sẽ có một ngày như vậy, sớm muộn cũng sẽ có một ngày, chúng ta có thể tìm được cha nương bọn họ. “Đúng, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.