Điền Đường ngước mắt nhìn nàng mỉm cười, Điền Nhị Nữ lập tức hiểu ý của Điền Đường, đi theo Điền Đường đưa sọt cho Lý Nhị Trụ.
Lý Nhị Trụ vẻ mặt đau khổ tiếp nhận, mới vừa khiêng ở trên người, cả người đã bị trọng lượng của sọt ép cho phải khom lưng.
Điền Đường nhìn dáng vẻ của hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ngươi cần phải khiêng thật tốt, đây chính là thứ thần nữ dặn dò phải bán, nếu ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ, không chừng ngay cả thôn Điền gia ngươi cũng không vào được, thời tiết lập tức sẽ chuyển đông, ngươi ở bên ngoài không có ăn không có mặc, thật thảm nha."
Nghe xong, khoé miệng Lý Nhị Trụ hung hăng run rẩy, lời đã đến bên miệng cũng bị hắn nuốt xuống.
Những ngày này sinh hoạt ở thôn Điền gia, tuy cũng không tính là quá tốt, nhưng đúng là đã lâu hắn không cảm nhận được cuộc sống yên bình như vậy, hắn không chút hoài nghi lời Điền Đường nói có thể là giả hay không, dù sao ba ngày trước hắn đúng thật đã bị nhốt ở trong lồng sắt, làm sao cũng không ra được, nếu như hắn thật sự lại làm sai, thật sự có khả năng sẽ không vào được một tấm chắn màu lam ở thôn Điền gia kia.
Điền Đường nhìn dáng vẻ trầm tư của hắn liền biết lời nói của mình có tác dụng.
Điền Đường cũng không nhất định phải để cho Lý Nhị Trụ ở lại thôn Điền gia, nhưng dù sao Lý Nhị Trụ cũng là thôn dân thứ 100 quan trọng trong thôn cấp 1 của nàng, tốt xấu gì cũng để cho thôn của nàng lên tới cấp 1, giữ người lại, coi như ông trời có đức hiếu sinh đi.
Con đường sau đó chủ yếu là khảo nghiệm đối với Lý Nhị Trụ, dường như mỗi lần đi thêm một đoạn, hắn đều nhìn Điền Cúc Hoa cùng Điền Đại Nữ ở phía trước lưng đeo một sọt Tam Thất giống hắn, không khỏi hoài nghi nhân sinh, sau mỗi lần hoài nghi, lưng của hắn lại càng thêm còng xuống so với lúc trước.
Điền Đại Nữ cùng Điền Đường đứng chung, hỏi: "Tiểu muội, làm như vậy được không?"
Điền Đường híp mắt, "Người như hắn, nếu không trừng trị thật tốt, chẳng lẽ giữ lại gây tai họa cho thôn dân sao? Đại tỷ, ngươi thật sự cho rằng hắn đi theo phía sau chúng ta chỉ là vì lên trấn sao?"
Sắc mặt Điền Đại Nữ trong nháy mắt căng thẳng: "Ta đi cầu xin thần nữ, không cho hắn vào thôn Điền gia."
"Không cần.” Điền Đường lắc đầu, "Tạm thời xem trước, nếu như lần sau hắn tái phạm, thần nữ nhất định sẽ không tha cho hắn."
Điền Đại Nữ cắn môi: "Tiểu muội đừng sợ, ta sẽ vẫn đi theo bên cạnh ngươi bảo vệ ngươi."
Điền Đường không nghĩ tới việc Điền Đại Nữ lại khẩn trương, mỉm cười gật đầu: "Được."
Hơn hai giờ sau, năm người cuối cùng cũng đi tới trấn.
Hiện tại trên trấn thiếu đi một nhóm thôn dân ăn xin lúc trước, nhìn tổng thể tốt hơn trước không ít, nhưng đi ở trên đường, vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều người ăn mặc mỏng manh, đợi đến khi trời đông giá rét thật sự đến, những người này nếu may mắn có lẽ có thể chống chịu qua đi, không may mà nói chỉ sợ rất khó qua được mùa đông này.
Điền Đường dẫn theo bốn người đi theo phía sau nàng đi tới cửa hàng dược liệu.
Người đứng trong cửa hàng vẫn là Bạch Phục Linh lần trước đã gặp.
Vừa nhìn thấy Điền Đường, Bạch Phục Linh lập tức nghênh đón, trong ánh mắt mang theo ánh sáng hỏi: "Lại là Tam Thất?"
Điền Đường cười nhìn hắn: "Lần này giá cả có thể tăng thêm một chút không?"
Bạch Phục Linh sửng sốt, khó xử cẩn thận từng li từng tí vươn ra một ngón tay: "Kia...... So với lần trước tăng thêm 1 đồng?"
Điền Đường lẳng lặng nhìn hắn. Bạch Phục Linh cắn răng nhẫn tâm ra một cái giá: "Được rồi, cho ngươi mỗi cân thêm 2 đồng, đây thật sự đã là cái giá cao nhất, tuy rằng gần đây rất nhiều quý nhân đến thu mua Tam Thất, nhưng lần sau tới cũng không biết là tình huống gì, ta cũng có nguy hiểm."
Điền Đường vẫn lắc đầu.
Sắc mặt Bạch Phục Linh trở nên có chút khó coi: "Thật sự đã là giá cao nhất."
Nghe xong, Điền Đường bật cười nói: "Giá cả có thể chỉ đắt hơn trước 1 đồng, nhưng ta có một điều kiện, không cần ngươi tiêu nhiều tiền, đối với ngươi mà nói cũng rất dễ dàng."